Câu nói của Lạc Quân Hàn thành công đánh đòn tâm lý đối với Trần Dương. Vẻ mặt ông ta có chút hoang mang, tận dụng thời cơ, Từ Minh ra hiệu cho Đình Dũng rồi nhanh chóng tiến đến chụp lấy cánh tay đang giữ khẩu súng của ông ta vặn ngược lại làm rơi khẩu súng trên tay ông ta. Anh nhanh trí đá khẩu súng ra xa, Đình Dũng nhanh chóng chạy đến đỡ lấy Bảo Ngọc đưa cô về phía cảnh sát. Trần Dương vùng vẫy đánh trả lại Từ Minh, là một lão làng lăn lộn trên giang hổ, ông ta và Từ Minh cũng là đối thủ ngang tài ngang sức.
Cảnh sát đứng bên ngoài dí súng vào bọn họ nhưng lại không dám nổ súng vì sợ làm Từ Minh bị thương. Lạc Quân Hàn quan sát thật kỹ hai người, ánh mắt kiên định ông chăm chú nhìn về phía trước bàn tay mạnh dạng bóp cò.
Tiếng súng vang lên, Trần Dương khụy xuống với vết thương ở chân. Cảnh sát nhanh chóng chạy đến bắt lấy ông ta còng tay lại đưa ông ta đi. Đình Dũng nhìn Từ Minh lên tiếng gọi.
"Từ Minh, Bảo Ngọc không ổn rồi."
Nghe tiếng gọi Từ Minh quay nhìn lại thấy Bảo Ngọc đã không trụ vững nữa mà gục xuống ngất đi. Anh vội vã chạy về phía cô bế cô dậy hốt hoảng chạy ra ngoài vừa nói.
"Đình Dũng, mọi chuyện ở đây giao cho cậu. Tôi đưa cô ấy đến bệnh viện."
"Được."
Gấp rút đưa Bảo Ngọc ra xe, trong tình trạng mê man, anh vừa chạy vừa gọi tên cô không ngừng nhưng Bảo Ngọc vẫn im lìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3738731/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.