Vừa lên tiếng hỏi hắn vừa đưa tay chạm vào cô, Bảo Ngọc vẫn còn ý thức liền tránh né bàn tay hắn. Một tên khác bước đến kéo hắn ra ngoài nói.
"Lão đại nói không được động vào nó khi chưa cứu dữ ở thiếu gia, mày muốn chết à?"
"Trước sau gì chúng ta cũng hưởng thụ nó, sớm một chút thì đã làm sao. Vã lại bây giờ lão đại không có ở đây, hay là mày canh chừng, để tao thỏa mãn xong sẽ đến lượt mày. Chỉ hai người chúng ta thôi nó sẽ không chết được đâu."
"Không được, nhở lão đại quay lại thì chết cả đám đấy!"
"Sợ gì, còn bọn nó canh ở cổng, mày canh bên ngoài, nếu thấy lão đại thì gọi tao ngay. Tao hưởng thụ nó xong lại giữ cửa cho mày. Chẳng lẽ mày không muốn được ăn nó trước bọn ngoài kia sao?"
Nghe những lời thuyết phục của đồng bọn, lại nhìn về phía Bảo Ngọc quá xinh đẹp làm hắn ta cũng xiêu lòng.
"Được, nhưng thời gian có hạn. Hay là chúng ta cùng nhau thỏa mãn nó đi, tòa thấy lượng thuốc nó uống phải không ít đâu. Sắp mất ý thức rồi, tạo với mày cùng chạm vào không chừng nó lại càng thích ấy chứ!"
"Vậy cũng được, tránh để lão đại trở lại chúng ta lại chẳng xơ múi được gì."
Cả hai tên kia liền bước đến gần Bảo Ngọc, ánh mắt thèm thuồng của bọn chúng làm Bảo Ngọc càng thêm hoảng sợ. Cô thụt lùi về sau tránh né bàn tay bọn chúng đang vuốt ve cô. Nhưng những hành động đó của cô lại làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3738730/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.