Lý Nhã Quân tâm trạng cực kỳ tốt bước vào phòng của Phó Doãn Kiên, nhìn thái độ bất cần của Doãn Kiên khi nhìn thấy mình vào khiến bà ta không hài lòng. Chậm rãi cởi trói cho cậu bà ta ngồi xuống giường nhìn Doãn Kiên bằng ánh mắt tự hào nói.
"Con đó, mẹ và anh con làm tất cả cũng chỉ là muốn tốt cho con. Con nên nhìn theo anh con mà học hỏi, làm việc gì cũng dứt khoát còn biết suy nghĩ lâu dài. Phó thị từ hôm nay do anh còn quán xuyến thì con không cần phải lo cuộc sống sau này nữa rồi."
"Mẹ nói vậy là có ý gì? Sao Phó thị lại đó anh hai quán xuyến?"
"Đúng thế, Phó thị từ hôm nay đã thuộc về anh con. Ba con đã giao lại Phó thị cho Thế Hào, Phó Từ Minh không được thứ gì cả."
"Mẹ nói dối! Có phải mẹ và anh hai đã giở trò gì không? Ba không thể nào không để lại thứ gì cho anh cả được"
"Đúng thì đã sao? Những thứ đó là chúng ta đáng được nhận. Thế Hào bao nhiêu năm nay hết lòng vì Phó thị, công lao cũng có mà khổ lao cũng có. Phó thị không thuộc về nó thì chẳng lẽ để nó rơi vào tay một tên ăn chơi trác táng như Phó Từ Minh sao?"
"Mẹ, mẹ có thấy mẹ và anh làm thế rất quá đáng không? Phó thị là công sức của ba và mẹ cả, sao mẹ có thể chiếm toàn bộ cho riêng mình như thế! Vã lại ba con sức khỏe hiện tại cũng chưa biết thế nào, mẹ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3728554/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.