Không một chút sợ hãi, bà ta bước đến ngồi diện với ông ta trên chiếc bàn gỗ, ánh mắt không hề có chút cảm xúc bà ta lạnh giọng.
"Tại sao tôi phải buồn chứ! Tôi còn mong ông ra tù đấy!"
Người đàn ông kia nghiến chặt răng túm lấy cổ bà ta bóp chặt gằn giọng.
"Con điểm này, mày có biết tao đã chịu bao nhiêu cực khổ trong chốn lao tù kia không? Tao làm tất cả vì mày, vậy mà mày dám đẩy tao vào con đường tù tội. Bây giờ mày còn dám mở miệng nói những lời này sao?"
Lý Nhã Quân bị bóp chặt đến nghẹt thở, khó nhọc nhã ra từng tiếng đứt quãng bà ta giải thích.
"Chuyện năm đó...tôi... không làm, là do... Phó Từ Ân... ông ta... muốn cướp tôi khỏi tay ông... nên đã dùng. quyền lực của mình... đưa ông vào tù. Tôi... tôi... đã nhiều lần muốn cứu ông... nhưng thế lực của ông ta.... quá lớn. Tôi không.. làm được."
"Giờ này mày còn muốn lừa tạo à? Hận thù bảo nhiêu năm qua hôm nay tao nhất định phải đòi."
Người đàn ông kia tăng lực ở tay làm bà ta liên tục đánh vào tay ông ta vừa nói.
"Tôi không lừa ông... Tôi còn mong... ông ra tù....sớm một chút. Để có thể... cùng tôi hưởng vinh hoa... phú quý mà con chúng ta mang lại ấy chứ!"
Nghe câu nói của Lý Nhã Quân, người đàn ông kia có chút kinh ngạc vội bỏ tay mình ra nhìn bà ta một cách nghi ngờ hỏi.
"Bà vừa nói gì? Con chúng ta là thế nào.?"
Được giải thoát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3728555/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.