Từ Minh vừa nói dứt câu, Trịnh Đình Dũng liền đưa cho mỗi người một tập tài liệu. Những người có mặt trong cuộc họp lại một lần nữa bàn tán xôn xao, không ngờ được người âm thầm thu mua cổ phần của Phó thị chính là anh, và càng không thể ngờ anh chính là ông chủ lớn của tập đoàn FT lừng lẫy. Nói vậy với số cổ phần hiện tại mà anh đang có, cộng với số cổ phần mà mẹ anh để lại thì anh đủ điều kiện ngồi vào vị trí chủ tịch này rồi. Đúng là hổ mọc thêm cánh mà.
Phó Thế Hào không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn bước vội đến giật lấy một tập tài liệu mà cổ đông đang xem. Vẫn còn chưa xem hết hắn đã nở nụ cười mỉa mai nhìn Từ Minh nói.
"Tôi còn tưởng thế nào, hóa ra anh âm thầm thu mua cổ phần của Phó thị, nhưng anh nghĩ với số cổ phần cỏn con này mà cũng muốn tranh vị trí chủ tịch với tôi? Anh đúng là không biết lượng sức mà. Luật sư Hà, đưa di chúc mà ba tôi để lại cho mọi người xem đi. Mở mắt thật to mà nhìn cho kỹ vào nhé!"
Luật sư Hà nhanh chóng mở máy tính phóng to bản di chúc của Phó lão gia lên màn hình lớn. Các điều khoản đều ghi rất rõ ràng, hai mươi phần trăm cổ phần ông chia đều cho hai con đó là Phó Từ Minh và Phó Doãn Kiên. Hai mươi phần trăm cổ phần trước đây vợ ông để lại cho Từ Minh mà ông đã thay anh giám hộ nay ông cũng đã giao lại. Tổng cộng Từ Minh có ba mươi phần trăm cổ phần thừa hưởng từ từ ba mẹ và hai mươi phần trăm cổ phần anh thu mua, hiện tại anh là cổ đông chiếm số cổ phần cao nhất lên đến năm mươi phần trăm. Vì thế vị trí chủ tịch vẫn là do anh đảm nhận. Phó Thế Hào không hề được thừa hưởng bất cứ thứ gì.
"Phó Thế Hào, chúng tôi nghĩ người mở mắt nhìn cho kỹ vẫn là cậu thì đúng hơn. Cậu lấy tư cách gì mà muốn chúng tôi cho cậu nắm quyền quản lý Phó thị chứ?"
Nghe câu hỏi của các cổ đông, lúc này hắn ta mới nhìn lại màn hình chiếu và đọc rõ nội dung tờ di chúc. Không tin vào mắt mình hắn ta giật lấy máy tính của luật sư Hà xem thật kỹ, tâm trí hoảng loạn hắn hét lên.
"Không thể nào, đây là di chúc giả. Rõ ràng lúc đầu di chúc ghi rất rõ ràng là toàn bộ cổ phần của ba tôi sẽ thuộc về tôi, sao bây giờ lại... Ông ấy chẳng phải có bốn mươi phần trăm cổ phần sao? Sao bây giờ lại biến thành thế này được."
"Phó tổng chắc không biết, chủ tịch chỉ nắm giữ hai mươi phần trăm cổ phần, hai mươi phần trăm cổ phần còn lại là của phu nhân quá cố để lại cho đại thiếu gia. Nhưng vì lúc đó đại thiếu gia chưa đủ mười tám tuổi nên chủ tịch chỉ là người giám hộ số cổ phần đó mà thôi. Tất cả các cổ đông đều biết rõ chuyện này."
Nghe lời trình bày của trợ lý Ngô, Phó Thế Hào như hoá điên khi hoàn toàn
không biết gì về chuyện này. Sao có thể như thế này được, không thể nào, đây không phải là sự thật. Đây không thể nào là sự thật được. Hắn quay sang túm lấy cổ áo luật sư Hà quát.
"Chính ông có phải không? Có phải chính ông đã thay đổi nội dung bản di chúc không? Rõ ràng bản di chúc trước đó nội dung không phải thế này. Tại sao bây giờ lại như thế? Có phải là ông giở trò không?"
"Tôi chưa từng thay đổi bất cứ thứ gì trên bản di chúc. Khi Phó phu nhân yêu cầu tôi làm một bản di chúc giả giao toàn bộ tài sản của Phó gia cho cậu, tôi cũng chưa từng nói sẽ làm theo ý bà ta. Là do các người tự nghĩ tự suy diễn và tự mơ mộng mà thôi"
"Không đúng, chắc chắn là các người đã thông đồng với nhau giở trò. Tại sao tôi lại không có tên trong di chúc chứ?"
"Tôi nghĩ cậu hiểu hơn ai hết chứ?"
Phó Từ Minh vừa nói vừa ném tờ giấy xét nghiệm lên bàn, mọi người nhìn chằm chằm vào tờ giấy một cách kinh ngạc đến há hốc. Hóa ra hắn ta không phải là con của chủ tịch Phó, thảo nào chủ tịch lại không để bất cứ thứ gì cho hắn cả.
Phó Thế Hào cũng không ngờ được vì sao anh lại có được giấy xét nghiệm này. Anh chưa từng tiếp cận hắn thì làm sao anh lại có thể làm được giấy giám định này chứ! Chắc chắn là giả rồi.
"Anh nghĩ với một tờ giấy giả này có thể phủi sạch quan hệ giữa tôi và Phó gia sao? Phó Từ Minh đây hoàn toàn là kế hoạch của anh đúng không? Anh muốn thâu tóm Phó thị nên mới tạo ra những thứ này để lừa tất cả mọi người, anh đúng là quá thâm độc mà"
"Tôi có làm giả hay không bản thân cậu rõ hơn ai hết. Tôi tin rằng về lai lịch thân thế của bản thân cậu Lý Nhã Quân chắc hẳn đã nói với cậu, vì thế cho
nên cậu đã ra tay với người đã cưu mang cậu tận hai mươi mấy năm qua. Phó Thế Hào, màn kịch của cậu đã được hạ màn rồi."
Đoạn video được trích xuất từ camera tại phòng làm việc của Phó Từ Ân được chiếu lên, toàn bộ sự thật được sáng tỏ khiến Phó Thế Hào hoàn toàn kinh ngạc. Không thể nào, sao lại có camera trong phòng làm việc của ông ấy chứ!
"Ngạc nhiên lắm sao? Đây là camera ba đã bí mật lắp ở kệ sách chỉ mới vài ngày, có lẽ ông ấy đã đoán trước được mẹ con cậu sẽ không yên phận mà trở mặt. Phó Thế Hào đã đến lúc cậu nên trả giá cho những việc mình làm rồi."
Cảnh sát nhanh chóng ập vào bắt lấy Phó Thế Hào, hắn ta không cam tâm khi bản thân mình sẽ thua cuộc thảm hại như vậy. Liên tục vùng vẫy chống đối hẳn hoảng loạn quát.
"Bỏ tôi ra, tôi không có tội gì hết! Phó Từ Minh tôi sẽ không để anh yên đâu, tôi nhất định sẽ không để anh được toại nguyện đâu."
Cảnh sát nhanh chóng đưa Phó Thế Hào rồi đi, không gian trong căn phòng vẫn ồn ào những lời bàn tán . Phó Từ Minh lại lên tiếng.
"Các vị, hiện tại tuy ba tôi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục nhưng tình hình sức khỏe đang chuyển biến tốt. Trong thời gian này tạm thời tôi sẽ thay ba tôi xử lý mọi việc lớn nhỏ ở Phó thị, nếu không còn gì nữa chúng ta tan họp"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]