Câu nói của Lý Nhã Quân làm cho Phó Thế Hào kinh ngạc đến đứng bật dậy nhìn bà, nhưng Lý Nhã Quân vẫn bình thản nhìn ra bên ngoài cửa sổ giống như một chuyện hết sức bình thường.
"Mẹ, mẹ đang nói gì vậy? Sao con lại không phải là con của ba? Mẹ đang đùa với con đúng không?"
"Mẹ không đùa, chuyện này sao có thể đùa được chứ! Năm đó vì muốn có được danh phận Phó phu nhân này mẹ đã tốn không ít công sức, kể cả việc bắt ông ta đổ vỏ cho người khác."
"Không, sao có thể như thế được! Sao con lại không phải là con của ba chứ? Mẹ, vậy ba con là ai? Ba con là ai?"
"Con không cần biết ba con là ai, con chỉ cần nhớ một điều muốn vươn lên vị trí cao nhất thì không thể từ thủ đoạn"
****************
Sau một đêm trằn trọc khó ngủ bởi lời tỏ tình và cả nụ hôn ngọt ngào, Bảo Ngọc lại ra khỏi nhà đến trường với sắc mặt có chút mệt mỏi. Vừa bước khỏi cửa lại thấy Từ Minh đứng đợi mình ở cửa với nụ cười mê hoặc trên mô khiến cô càng lúc càng bị anh thu hút, người đàn ông này thật sự muốn theo đuổi mình thật sao?
"Sao lại thừ người ra vậy? Lên xe đi anh đưa em đến trường."
"Đại thiếu gia, anh..."
"Đừng gọi đại thiếu gia nữa nghe xa cách lắm, gọi Từ Minh là được rồi."
Gọi tên sao?
"Thiếu gia, như thế dường như không thích hợp lắm đâu a."
"Đúng là có chút không thích hợp nhỉ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3701269/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.