Nói dứt lời anh đóng cửa kính lại lái xe đi, Liễu Yên Nhi tiếc nuối gọi thế nào anh cũng không để tâm. Nhìn bóng xế dần mất hút khiến cô ta vô tức giận, một người đàn ông vẻ ngoài xuất chúng như thế sao có thể là của con khốn quê mùa Diệp Bảo Ngọc kia được chứ! Chiếc xe anh ta lái trên thế giới chỉ có hai chiếc thôi, anh ta có thể sở hữu một chiếc tức là gia thế đã không tầm thường rồi. Một người như thế sao có thể thuộc về Diệp Bảo Ngọc được chứ! Nhất định phải là của mình.
Suy nghĩ đố kỵ trong đầu, Liễu Yên Nhi bắt đầu nghĩ cách để Bảo Ngọc mất hết thể diện trước mặt mọi người cũng như trước mặt Từ Minh. Khóe môi cô ta nhếch lên một cách vênh váo.
"Để rồi xem tôi sẽ cho cô biết cái kết của kẻ không biết thân biết phận thì sẽ thê thảm thế nào."
Sau buổi học, Đường Liên bước đến bàn của Bảo Ngọc vui vẻ hỏi.
"Bảo Ngọc, chiều nay cậu có đến nghe giảng tiết của giáo sư Bối không?"
"Có, nhưng còn những hai tiếng nữa mới đến giờ, mình định về nhà lát nữa sẽ quay lại."
"Aiza về làm gì chứ! Chúng ta ra căn tin trường ăn cơm, xong rồi thì đi dạo một vòng trường. Từ khi vào trường đến giờ chắc cậu vẫn chưa biết hết cảnh quan trong trường này đâu đúng không?"
"Nghe cậu nói mình cũng hiếu kỳ, vậy cậu đợi mình một chút nhé!"
Bảo Ngọc vừa nói vừa lấy điện thoại ra nhắn tin cho Từ Minh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3701270/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.