Trở về nhà lớn Phó gia sau hơn một tuần rời đi, tâm trạng của Phó Từ Minh không dễ chịu hơn được chút nào. Chỉ cần mỗi lần đặt chân về đây anh lại nhớ đến cái chết của mẹ mình, cả đời này tuyệt đối anh sẽ không bao giờ tha thứ cho người đã hại chết mẹ, cũng sẽ không để bọn họ nhởn nhơ sống trong hạnh phúc. Vì hạnh phúc của họ được xây dựng bằng nước mắt và đau khổ của mẹ anh.
Sắc mặt trầm tư suy nghĩ của Từ Minh lại dấy lên trong lòng Bảo Ngọc một nỗi lo, anh ấy đang nghĩ cách để làm khó mình khi nói với dì chuyện đêm qua sao? Chẳng phải lúc nãy anh ta đã nói tạm thời không nhắc đến còn gì, bây giờ lại muốn nuốt lời sao?
"Đại thiếu gia, anh đã hứa với tôi sẽ không nói chuyện đêm qua cho dì tôi, anh không nuốt lời đấy chứ!"
"Chuyện đêm qua! Là chuyện gì nhỉ?"
"Thì là chuyện tôi ...
"Em làm sao?"
"Anh... Anh biết mà, có cần phải ép tôi nói hết ra thế đâu."
"Yên tâm, tôi nói thì sẽ giữ lời. Vào thôi."
Cả hai mở cửa xe bước xuống, còn chưa kịp vào nhà cả hai đã chạm mặt Phó Thế Hào trước cửa. Bảo Ngọc nhìn thấy hắn liền cúi đầu chào hỏi, nhưng thái độ của hắn ta hiện tại số với trước đây vô cùng khác. Nụ cười giả tạo trên môi hắn nhìn Từ Minh lên tiếng.
"Cuối cùng đại thiếu gia của chúng ta cũng về rồi. Thế nào, đưa theo một hầu gái ra ngoài thời gian lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3683958/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.