Bảo Ngọc một lần nữa lật tung đầu óc để lôi ra khoản thời gian ngày hôm qua để tìm hiểu, rốt cuộc cô đã làm những gì mà bản thân lại không nhớ gì. Lại còn mang tiếng háo sắc cưỡng hôn. Nhìn thấy cô thật sự không nhớ ra anh liền lên tiếng gọi thím Trần vào lên tiếng.
"Nói cho cô ấy biết đêm qua cô ấy đã làm những gì."
"Ờm... cô Diệp, đêm qua cô uống say, thiếu gia đưa cô về. Cô say đến mức cưỡng hôn thiếu gia, chẳng những thế còn nôn hết lên mình cậu ấy. Bất đắc dĩ cậu ấy mới trói tay cô lại thì cô mới chịu yên tĩnh mà ngủ đến giờ"
Nghe lời kể của thím Trần những hình ảnh xấu hổ đêm qua hiện lên trong đầu khiến Bảo Ngọc chỉ muốn độn thổ mà trốn, cô thật sự đã làm những chuyện đó sao? Không những hôn một lần mà là rất nhiều lần, cô đúng là điên rồi mà. Bây giờ nên làm sao đây! Biết cô đã nhớ lại, Từ Minh vẫy tay bảo thím Trần ra ngoài. Ánh mắt thích thú nhìn Bảo Ngọc ánh lên tiếng hỏi.
"Thế nào, nhớ rồi đúng không? Vậy bây giờ cô định làm thế nào? Chịu trách nhiệm như lời đêm qua cô nói hay là quất ngựa truy phong đây?"
Đêm qua cô hứa sao? Cô còn hứa gì nữa vậy? Rốt cuộc là còn bao nhiêu chuyện xấu hổ nữa đã xảy ra đêm qua vậy?
Thật ra cô chả hứa gì cả, chẳng qua vì lần đầu trong thấy cô say nên anh chỉ muốn thử xem cô quên thật hay giả vờ thôi. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3682854/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.