Diệp Bảo Ngọc xuống khu nhà bếp tìm Thẩm Mỹ Dung, vừa nhìn thấy cô bà mừng rỡ ôm trầm lấy. Sự mong nhớ cùng lo lắng bao ngày khiến nước mắt bà ứa ra, bà gấp gáp lên tiếng.
"Thiếu gia đưa con đi đâu? Cậu ấy có làm khó con không? Có bị hành hạ không?"
"Dì, con không sao. Thiếu gia không làm gì con cả. Dì nhìn đi chẳng phải con vẫn đang khỏe mạnh hay sao?"
"Làm dì lo lắng quá! Dì cứ sợ...
"Được đại thiếu gia để mắt đến vui mừng còn không kịp, sao phải sợ chứ! Sao bà không hỏi cô ta đã ăn nằm với đại thiếu gia bao nhiêu lần trong thời gian vừa qua ấy, tôi nghĩ chắc cũng không ít đâu."
Thẩm Mỹ Dung còn chưa nói hết câu, Lý Tiểu Nhu đứng gần đó liền lên tiếng dè bỉu. Chẳng những thế cô ta còn bước về phía Bảo Ngọc bĩu môi nói.
"Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, vẻ ngoài ngây thơ trong sáng này của cô chắc phải cưa đổ không ít phụ nhị đại ở quê rồi nhỉ! Bọn họ không thỏa mãn cô nên mới lên đây tìm kiếm thêm của lạ có đúng không? Nhưng tôi cũng nhắc cho cô nhớ, đại thiếu gia không phải là người cùng tầng lớp với cô, trèo cao sẽ té càng đau thôi."
Nghe những lời khó nghe của Lý Tiểu Nhu, Bảo Ngọc không thể nhịn được mà quay sang lên tiếng.
"Cô nói đúng, đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong. Chẳng hạn như cô vậy, nhìn vẻ ngoài xinh đẹp như thế không ngờ vừa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3683959/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.