Ở biệt thự bên này, Bảo Ngọc cũng không khác gì Thẩm Mỹ Dung, cô đi đi lại lại dưới nhà trong lòng thấp thỏm. Giờ này mình chưa về chắc dĩ đang lo lắng lắm, phải làm sao đây! Tên thiếu gia khó ở kia cứ ở lì trong phòng không chịu ra ngoài, chẳng lẽ định qua đêm ở đây luôn sao?
Thấy Bảo Ngọc cứ đi đi lại lại, chóc chóc lại đưa mắt nhìn lên căn phòng trên tầng, thím Trần bước đến gần hỏi.
"Diệp tiểu thư cô đang đợi thiếu gia sao? Thiếu gia đã nghĩ ngơi rồi."
"Đã nghĩ ngơi rồi sao? Vậy... vậy cháu làm sao đây?"
"Thiếu gia có căn dặn bảo tôi dọn phòng cạnh bên phòng thiếu gia cho cô, tôi đã chuẩn bị xong rồi. Diệp tiểu thư lên phòng tắm rửa nghỉ ngơi đi!"
"Nhưng..."
Bảo Ngọc định nói thêm nhưng cô lại nghĩ, thím Trần cũng chỉ làm theo lời của Từ Minh. Bây giờ cô có muốn về thì thím Trần cũng đâu giải quyết được gì, đành lủi thủi bước theo sau thím Trần lên phòng.
"Quần áo này là thiếu gia căn dặn tôi chuẩn bị cho cô, nếu có cần gì thêm Diệp tiểu thư cứ gọi, tôi sẽ chuẩn bị ngay.
"Dạ không cần gì nữa đâu ạ. Cảm ơn thím Trần."
"Vậy tôi xin phép ra ngoài."
"À thím Trần, tôi... có thể nhờ một chuyện không ạ?"
"Diệp tiểu thư cứ nói."
"Tôi có thể... gọi một cuộc điện thoại không?"
"Dạ được, điện thoại có sẵn trong phòng, cô cứ gọi tự nhiên ạ."
"Cảm ơn thím
Bảo Ngọc đợi thím Trần rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3675558/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.