Khoảng cách càng lúc càng thu lại gần hơn khiến Bảo Ngọc có chút hoảng, ánh mắt lúng túng đảo quanh tìm đường thoát thân nhưng cô chẳng thấy một lối thoát nào. Đúng là cái miệng hại cái thân mà, biết anh ta khó ở thế mà còn cố tình khiêu khích, bây giờ làm sao đây!
"Đại thiếu gia tôi hết thắc mắc rồi, cũng không còn muốn biết thêm gì nữa. Anh... có thể nào..."
"Nhưng tôi bây giờ lại có hứng thú niêm phong miệng cô, cô suy nghĩ thử xem nên niêm phong miệng cô bằng gì, để cô có thể im ngay lập tức mà còn nhớ mãi không quên đây?"
Nhớ mãi không quên sao? Chẳng lẽ anh ta...
Suy nghĩ đen tối xuất hiện trong đầu khiến Bảo Ngọc đỏ mặt tía tai, lại nhớ đến nụ hôn vô tình sáng nay trên giường càng làm cô ngượng đến đỏ bừng mặt. Như đọc được suy nghĩ trong đầu cô, Phó Từ Minh lại vô cùng thích thú. Da mặt mỏng như vậy mà cũng học thói lớn gan trêu mình, đúng là không biết lượng sức mà. Thỏ con lém lỉnh này đúng là rất thú vị, cô làm tôi thích rồi đấy!
"Tạm tha cho cô lần này, lần sau còn dám hỏi đố tôi thì không may mắn như lần này đâu."
Bảo Ngọc thở phào nhẹ nhõm khi thấy Từ Minh tha cho mình. Trống ngực vẫn đang đập liên hồi, cô đưa tay đặt lên ngực mình như cố giữ trạng thái bình tĩnh.Doạ chết cô rồi, tên ác ma này, đợi tôi hoàn thành hợp đồng với ba của anh, tôi sẽ dùng tiền đó mua anh về làm bia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-gau-la-tong-tai/3675557/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.