Buổi tối, đã mấy ngày mới thấy được Trịnh Thanh vui vẻ nấu cơm trong phòng bếp, cả tuần nay Thẩm Diệu Đông đều không được ăn cơm thoải mái, cuối cùng cũng có khẩu phúc rồi, ăn hết sạch sẽ đồ ăn trong ba đĩa, còn chủ động yêu cầu rửa bát.
Anh xắn cao tay áo sơ mi, lại đeo tạp dề vào, cúi lưng chăm chỉ trong phòng bếp.
Trịnh Thanh đi qua, chủ động ôm anh từ phía sau.
Thẩm Diệu Đông nhẹ nhàng phả chút hơi lạnh, giọng nói căng thẳng, “Đừng quậy nữa, anh đang rửa bát.”
“Em cứ muốn ôm anh đấy.”
“Đây là em đang muốn cho anh phúc lợi trước đúng không?”
Thẩm Diệu Đông lau tay khô, quay người ánh mắt sâu xa nhìn người trước mặt.“Nói cho anh một bí mật.”
“Bí mật gì?”
Trịnh Thanh kiễng chân, ghé sát tai anh nói nhỏ, “Hôm đó nhân lúc anh ngủ, em đã hôn trộm anh.”
Điều này quả thật như một sự trêu chọc không có tý vỏ bọc, anh tháo tạp dề trên người ra, kéo cô đi vào phòng ngủ, sau đó bắt đầu cở cúc áo sơ mi của mình.
Lúc cô bị đẩy xuống giường, anh cũng cúi người đè xuống, thậm chị còn mở rộng đôi chân cô, đặt mình vào giữa.
Hơi thở nóng ẩm của anh phả vào mặt cô, vệt sáng chuyển động trên hai con ngươi đen láy mà tuyệt đẹp đó như hai hạt ngọc lưu ly biết cử động trong sâu thẳm, mãnh liệt làm linh hồn Trịnh Thanh có chút sợ hãi.
Cánh môi gợi cảm đặt lên môi cô, dùng răng thăm dò nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chan-thoi-gian/2655761/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.