Trưa ngày hôm sau, hai người đưa Summer về nhà trên đảo, nhìn Summer lại hồi phục về cuộc sống thường ngày, quay về nơi quen thuộc bắt đầu nhảy tót đòi bế.
Trịnh Thanh bế Summer, “Chú chó đáng thương, con đã gầy đi mấy cân rồi, mấy ngày này phải ăn thêm nhiều thịt vào để cơ thể hồi phục lại.”
“Anh cũng gầy rồi, anh cũng muốn ăn thịt.” Thẩm Diệu Đông ở đằng sau lấy laptop trong túi xách ra làm việc.
Trịnh Thanh quay đầu qua, vừa hay nhìn thấy anh đang cười trộm, lập tức ngộ ra trong ý tứ trong câu nói của anh, lười không thèm để tâm đến anh.
Trịnh Thanh đặt Summer xuống đất, “Con tự đi chơi đi.”
“Hôm nay ngày bao nhiêu rồi?” Trịnh Thanh đã sống cách ly với thế giới bên ngoài 7 ngày, còn không nhớ hôm nay là ngày bao nhiêu, thứ mấy nữa.
Thẩm Diệu Đông nhìn xuống góc màn hình máy tính, “Ngày 28, sao vậy?”
“Ngày 28? Đã 28 rồi sao?” Trịnh Thanh không dám tin lấy điện thoại trong túi ra, ngày mai là ngày giỗ của Tống Thi Kiều, cô suýt nữa đã quên mất.
“Sao vậy, có việc gì sao?” Thẩm Diệu Đông ngẩng đầu lên nhìn cô.
“Ngày mai là ngày giỗ của con gái em, suýt nữa thì em đã quên mất.”
“Oa, vậy có phải đi tảo mộ không?”
“Em đang định như vậy, anh đã phải quay về Bắc Kinh chưa?”
“Sắp đến cuối tuần rồi, cũng không nhất thiết phải quay về gấp, qua cuối tuần này rồi tính sau.”
Trịnh Thanh gật đầu, “Vâng, vậy ngày mai anh cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-chan-thoi-gian/2655760/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.