Nghỉ ngơi 15 phút, đoàn lại tiếp tục hành trình. Chặng này lối đi rộng hơn và không dốc lắm. Một đoàn các bác gái trung niên mặc đồng phục áo phông đỏ, mũ trắng nghỉ chân sau đoàn họ nhưng cũng bắt đầu xuất phát cùng, cả đoàn quyết định để các bác gái lên trước, họ đi sau.
Vy Vy và Tuấn Lâm nối ngay sau đoàn các bác để lên chặng hai. Người có tuổi nhưng đi rất khí thế, các bác các cô vừa đi vừa chuyện trò rôm rả nghe chừng còn khỏe hơn lớp trẻ. Đoàn Tuấn Lâm đi sau, nghe họ nói mà thấy thêm tinh thần, cũng cất bước cho mau còn theo cho kịp. Đang yên đang lành, bỗng một bác gái bước hụt chân, Vy Vy đi ngay phía sau bác ấy cố sức đỡ, cô chỉ kịp hét lên:
"Cẩn thận."
Sức nặng của bác gái đè lên Vy Vy không thể cản kịp, rất may có Tuấn Lâm ứng cứu kịp thời, hỗ trợ đỡ bác gái lại còn giữ cả được cô. Nếu không có anh ấy để xảy ra hiệu ứng Domino thì không thể tưởng tượng hậu quả sẽ thế nào. Đoàn người kinh hô bởi tiếng hét của bác gái và loạt âm thanh bịch bịch phía sau. Mọi người dừng lại hết để xem sự tình, bác gái đã được đỡ lên, không xây xát gì, có phần hốt hoảng. Vy Vy lúc này mới thấy đau, một phần cánh tay bị va quẹt chảy máu, bên hông cũng bị xây xát, chiếc quần thể thao vì ma sát với nền đá mà không còn màu đen đã chuyển sang màu bạc phếch, máu bắt đầu rướm từ vết rách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-can-em-noi-tieng-cam-on/2994216/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.