Nhan Vũ hoảng hốt đi vào căn phòng, căn phòng thủy tinh, không có bóng dáng của Linh.
Hắn chạy giống như điên, đẩy cửa từng phòng từng phòng một, cuối cùng, ở một phòng thí nghiệm, thấy sắc mặt trầm trọng của chủ nhiệm và mọi người.
“Linh đâu?”.
Hắn giữ lấy chủ nhiệm, giống như đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Chủ nhiệm ngẩng đầu nhìn song cửa thủy tinh to lớn trước mặt: “Tất cả, kết thúc rồi”.
Nhan Vũ theo ánh mắt chủ nhiệm nhìn qua, Linh, đang lẻ loi nằm trên bàn thí nghiệm, không hề nhúc nhích.
Cậu ấy đang ngủ đấy, ngươi xem, mắt cũng nhắm lại cả rồi, có thể là lần thí nghiệm này của bọn họ quá nặng, cho nên Linh mới cần nghỉ ngơi thật tốt, bộ dạng cậu ấy như vậy, không khác gì bình yên cả.
Một bàn tay gắp gao áp lên lớp thủy tinh lạnh giá, Nhan Vũ si ngốc nhìn Linh yên bình ở bên trong.
Để cho Nhan Vũ bấu mình đến đau, đồng cảm cùng Nhan Vũ, chủ nhiệm nắm lấy tay hắn khẽ giọng nói: “Lần này là ngoài ý muốn, ai cũng không nghĩ tới sẽ thành ra như thế này”.
“Thí nghiệm không phải , rất cẩn thận sao? Sao lại …..cậu ấy hôm qua vẫn còn khỏe mạnh mà”.
“Người đầu tư đối với tình trạng của Linh hiện nay không quá vừa lòng, cảm thấy hắn cần thêm chút tình cảm, cho nên chúng tôi mới kích thích sóng điện não của hắn cao hơn một chút, lúc đầu Linh chỉ hôn mê mà thôi, sau này, bất kể chúng tôi dùng biện pháp cứu chữa nào, sinh mệnh của hắn cũng từng chút từng chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-tieu-khuynh-thanh/1575626/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.