Thẩm Thiên Nhạc gào lên, cô nắm được quyển sách đặt ngay đầu giường sau đó đập mạnh vào gáy Tề Hiên. "Anh cút đi, tránh xa tôi ra."
Anh gầm lên một tiếng đau đớn.
"Chát..."
Bạt tay Tề Hiên giáng xuống gương mặt ướt nước của Thẩm Thiên Nhạc. Má cô từ đau buốt chuyển sang nóng ran.
Bạt tay vừa rồi là đánh Thẩm Thiên Nhạc nhưng chính nó lại khiến Tề Hiên thức tỉnh. Anh hoàn toàn không thể khống chế được bản thân khi cô nói muốn rời đi. Bỏ lại anh ở căn nhà u tối này. Nơi này trước đây vốn tuyệt đẹp biết bao, nhưng hiện tại nó lại khiến anh cảm thấy ghê tởm. Vì nó có Thẩm Thiên Nhạc nên anh mới nán lại. Tiếp tục sống ở nơi chẳng khác nào địa ngục này.
Thẩm Thiên Nhạc kéo chăn lên che kín phần ngực mềm mại. "Chúng ta... Ly hôn đi. Em thấy mệt rồi, ở một nơi như thế này sẽ ảnh hưởng đến Manh Manh."
"Đừng có mở miệng ra một tiếng là Manh Manh, hai tiếng cũng Manh Manh. Thực chất em đây là đang muốn rời khỏi anh."
"Đúng thế!" Thẩm Thiên Nhạc không hề ngần ngại mà đáp lại ngay lập tức, cô không chịu đựng được anh, không chịu được tình yêu được so sánh với cái gọi là cầm tù của anh.
Hay đó cũng chỉ là cái cớ cô đặt ra để có thể rời xa anh...
Tề Hiên đứng hình, trái tim đau thắt như bị bóp nghẹt. Mạch đập con tim anh dừng lại ngay thời điểm đó.
Anh nắm lấy tay Thẩm Thiên Nhạc chôn mặt vào đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791593/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.