"Con đã nghĩ kĩ rồi sao?" Thẩm Minh Hạo đặt tờ báo trên tay xuống, ông ngước lên chăm chú nhìn Thẩm Thiên Nhạc. Đôi mắt sâu thẳm ấy nhìn xuyên qua tâm tư Thẩm Thiên Nhạc.
Cô cũng không muốn giấu giếm hay chối bỏ bất cứ chuyện gì nữa. "Suy nghĩ... kĩ rồi."
"Vậy được, cuộc sống con là do con định đoạt. Ta không thể nào can thiệp vào được."
"Sau này con muốn đến căn nhà ở vùng ngoại ô đấy ở."
"Được."
Hầu như câu nào của Thẩm Thiên Nhạc, Thẩm Minh Hạo cũng đều chấp nhận không một lời hỏi rõ nguyên nhân. Trải qua nhiều chuyện như vậy, có lẽ ông nên để cô làm theo mong muốn của bản thân.
Thẩm Thiên Nhạc cúi thấp đầu, lấy thức ăn gắp vào đĩa. Lại quay sang bên đút cháo cho Manh Manh.
Sau khi ăn xong cô nói với Thẩm Minh Hạo: "Con đi ra ngoài một lát, tối nay lại về ăn cơm cùng ba."
Giọng cô nhẹ tựa lông hồng, giống hệt với trước đây chẳng khác là bao. Bây giờ lại có thêm Manh Manh, Thẩm gia cũng vì thế mà náo nhiệt hơn, tiếng cười, tiếng khóc trẻ con làm căn biệt thự rộng lớn như có đầy sức sống.
Cô bế theo Manh Manh một lần nữa quay về Tề gia. Trên tay còn cầm theo một tờ giấy vừa vặn có bốn chữ "Đơn xin ly hôn". Tề Hiên hôm nay không có ở nhà, chỉ có mình Tô Doãn Đình.
Thẩm Thiên Nhạc để lại tờ giấy rồi rời đi... Tô Doãn Đình đứng trầm mặc trước cửa lớn, nhìn bóng dáng chiếc xe Thẩm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791592/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.