Đợi Thẩm Thiên Nhạc đi hẳn, Cố Ngụy Tiêu quay lại ghế ngồi phịch xuống. Anh đưa tay nới lỏng cà vạt, căn phòng rộng lớn bây giờ chỉ còn lại mình anh. Nó trống rỗng như trái tim của anh, nếu dùng thủ đoạn như vậy để giữ Thẩm Thiên Nhạc bên mình, biết đâu cũng sẽ giống cuộc hôn nhân tan vỡ giữa cô và Tề Hiên. Cuối cùng vẫn chỉ là đau khổ.
Đột nhiên điện thoại đổ chuông, Cố Ngụy Tiêu thở mạnh cầm lên nghe. Giọng nói trầm thấp của Sơ Duật truyền đến: "Thế nào rồi?"
Cố Ngụy Tiêu: "Diễn ra đúng như kế hoạch... Chú không cần phải lo lắng."
"Ồ! Thằng nhóc này khá lắm."
So với ba năm trước, Cố Ngụy Tiêu đã thay đổi rất nhiều. Thậm chí có thể nói là hoàn toàn. Trước mặt người khác có lẽ anh chẳng khác mấy là bao, chỉ có Sơ Duật là hiểu Cố Ngụy Tiêu của hiện tại sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào để đạt được mục đích mình mong muốn. Chẳng hạn giống như giao dịch ở bến cảng năm đó, bàn tay Cố Ngụy Tiêu lần đầu tiên vấy máu tươi, nhưng không phải là gương mặt sợ sệt, mà thay bằng gương mặt đầy thỏa mãn như một tên cầm thú.
Sau khi trò chuyện xong, Cố Ngụy Tiêu rời khỏi phòng họp. Anh nhìn lên bầu trời cao rộng phía bên ngoài tòa nhà, gió lạnh thổi không ngừng làm cảnh tượng trước mắt thêm điêu tàn.
...
1 năm trước...
Bến cảng Đức phồn hoa giành cho giới thượng lưu.
Bến cảng luôn là nơi phổ biến để giao dịch hàng hóa, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-soi-len-giuong/2791567/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.