Ở vùng này, những chiếc thuyền nhỏ cỡ thuyềnchúng tôi, chẳng ai làm buồm. Có lẽ để tránh bớt sự cồng kềnh, choán chỗ, và đểcho thuyền được nhẹ. Khi cần, cứ chặt một tầu lá dừa nước mọc theo bờ sông cắmlên thuyền là đã có ngay một chiếc thuyền buồm rồi. Thuyền chúng tôi đổ ra dòngmột con sông lớn, với bốn cánh buồm thiên nhiên kiểu đó, cắm trong bốn lỗ cộtchèo. Má nuôi tôi ngồi giữ lái. Gió đưa chiếc thuyền buồm xanh của chúng tôilướt chạy ào ào như chiếc ca-nô. Chạy một mạch hai ngày hai đêm như vậy, đếnngang một cái chợ, tía nuôi tôi mới "hạ buồm" vứt xuống lòng sông trảlại cho bà Thủy.
Ngườita gọi chợ này là chợ Mặt Trời. Có lẽ vì chợ nhóm tại doi đất ngã ba vàm mộtcon kênh có tên là kênh Mặt Trời. Còn thằng Cò thì cứ bảo tôi đây là chợ chim.Hôm qua, chợ chưa nhóm. Tía nuôi tôi còn cắm sào ở bên chợ, hy vọng có thể bánnốt mấy tấm da cá sấu còn vướng chỗ trong thuyền. Suốt ngày, ánh nắng rừng rựcđổ lửa xuống mặt đất. Bốn phía chân trời trống huếch trống hoác. Từ lúc mặttrời mọc cho tới khi mặt trời lặn, không kiếm đâu ra một bóng cây để tránhnắng. Con kênh Mặt Trời còn phơn phớt màu đào buổi sáng, giữa trưa bỗng hóa ramột dòng thủy ngân cuồn cuộn lóa mắt, rồi dần dần biến thành một con suối lửalúc trời chiều. Năm ba ngôi quán lèo tèo ngó cửa ra một khoảng đất rộng. Trênmặt đất nứt nẻ, vết cứt chim khô trắng khắp nơi, lông chim theo gió cuốn lênxoáy tít trong nắng như những cánh bông gòn rụng bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-rung-phuong-nam/3992836/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.