Bạch Thụ liếc qua Tào Dật Nhiên, liền đi qua, còn chưa đến nơi, Tào Dật Nhiên đột nhiên vọt tới y, nếu không phải Tào Dật Nhiên quá mức hùng hổ, Bạch Thụ thật muốn nghĩ Tào Dật Nhiên là yêu thương nhung nhớ mình.
Bất quá, loại tưởng tượng tốt đẹp này hiển nhiên không thực, Tào Dật Nhiên chạy tới vài bước, vươn tay muốn đánh Bạch Thụ, may là việc đánh nhau chỉ là nghề phụ của Tào Dật Nhiên, lại là nghề chính của Bạch Thụ, cho nên Tào Dật Nhiên đưa tay ra bị Bạch Thụ bắt được, hơn nữa kéo hắn một cái, kéo hắn vào trong lòng giam giữ.
Tào Dật Nhiên cũng không giãy dụa, chỉ là hung tợn trừng Bạch Thụ, cười lạnh một tiếng, “Vừa tiễn nhân tình cũ đi, trong lòng là mùi vị gì?”
Bạch Thụ cũng nhìn chằm chằm hắn, trên mặt không có một chút ôn hòa và ý cười bình thường, khi y làm mặt lạnh, hoàn toàn không phải bộ dạng người tốt, ngược lại giống như lão đại xã hội đen làm nhiều việc ác ôn.
Người này, giống một con tắc kè hoa, ở nơi nào sánh vai đó.
Y nhìn chằm chằm Tào Dật Nhiên một hồi, sau đó lãnh đạm nói, “Anh và nhân tình cũ vô tình gặp được, vậy trong lòng em là mùi vị gì?”
Tào Dật Nhiên giãy được cánh tay bị Bạch Thụ cầm giữ, bạo phát vung lên tát Bạch Thụ một bạt tai, Bạch Thụ bị hắn đánh lệch đầu, sau đó lại liều mạng bắt được Tào Dật Nhiên, nói, “Bây giờ em phát giận có ích lợi gì, không phải em nói chỉ cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-nhien-tuy-phong/1995950/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.