🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ông Trung rút con dao ra đứng thủ thế, tôi cũng giữ chặt cái nanh hổ trong tay.

Hai con chó mực buộc bên giường bắt đầu sủa inh ỏi.

Người ta bảo chó sủa ma bởi vì giống chó xưa nay là con vật chí dương, máu chó có công dụng đuổi tà. Lúc này hai con chó bắt đầu sủa inh ỏi về phía cửa, có là thằng ngu cũng biết đang có thứ gì đứng bên ngoài. Chúng tôi nín thở chờ, không ai nói với ai một câu. Thế là tạm thời trong phòng chỉ nghe chó sủa inh ỏi, sủa không biết mệt, sủa như không có ngày mai vậy.

Cốc! Cốc! Cốc!

Đầu tiên, có tiếng gõ cửa.

Hai con chó rên lên ăng ẳng, sau đó cuộn mình, đầu rúc chặt vào lòng, không dám ho he lấy một tiếng nữa.

Tôi thấy sống lưng lạnh buốt, cảm giác như có một bàn tay ma đang từ từ rờ ngược từ xương cụt lên tận gáy. Lạnh. Nhưng mồ hôi tôi lại vã ra như tắm, thấm ướt cả mặt, cả tay, cả cái nanh hổ.

Cốc! Cốc! Cốc!

“Mở cửa. Lâm đây.”

“Đừng có ai trả lời!”

Lão Trung vội vàng nhắc, sau đó chắn trước chúng tôi.

Con gà mái đột nhiên gục chết, trông như bị ai bóp cổ mà chết. Dưới đất chỗ nó nằm hiện lên một bàn tay ma đen xi, năm ngón vừa vặn xiết quanh cổ con gà.

Cốc! Cốc! Cốc!

Tiếng gõ cửa vang lên lần thứ ba.

“Hưng ơi. Hoa ơi. Long đây. Mở cửa cho tao.”

“Tao lạnh lắm. Tao đau lắm.”

Hai con chó mực cạnh chân sập dựng đứng cả lông lên, vòng quanh tìm đường trốn. Dưới ánh đèn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935041/chuong-157.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.