Tôi thấy ông già tôi.
Ông ấy nhìn tôi, không còn vẻ nanh ác hồi nãy. Trái lại, lúc này ông nở nụ cười hiền từ, nhìn tôi đầy áy náy.
Tôi thấy một cái bóng đen, đầu nó có sừng dài, lưng nó có cánh chim. Nó vung roi quất ông già tôi, quất đến nỗi làm ông biến dạng, đánh làm mặt ông đanh ác cả lên. Cuối cùng, ông già tôi khai ra tên mụ Hồng và tên tôi cho cái bóng.
Rồi nó đến đánh sư cụ, nhưng sư cụ dùng bùa dán lên miệng, bất kể nó đánh thế nào cũng không ho he lấy một chữ. Cái bóng tức mình bỏ đi.
Tôi dám chắc, cái bóng đen tôi thấy đấy chính là cái bóng trên tường lúc tôi dùng thuật gọi hồn.
Tôi cũng dám khẳng định nó là quỷ.
Cái bóng đen đánh đến vợ cụ Lâm, rồi cụ Lâm, rồi bà Dung, thằng Long, hai đứa nhỏ. Trừ sư cụ ra, ai bị nó dùng đòn roi đánh đến một lúc nào đó đều trở nên nanh ác dữ tợn, rồi khai tên người thân ra.
Những người này đều vì tôi mà bị hành hạ cả...
Giờ tôi cũng chết rồi, có lẽ đã đền được tội rồi chăng?
Trước mắt tôi hiện ra một người. Thằng cha này chạc tuổi tôi, người gầy dong dỏng, tóc rối tung tổ quạ. Trên đầu hắn còn có một con chó trông như mới đẻ đang nằm ngáp.
Tên này nhìn tôi, thò tay móc mũi, tay kia gãi mông sồn sột.
Tôi không quen gã, nhưng có lẽ đây là chiêu trò tra tấn tinh thần của con quỷ chăng? Nó muốn giết chết cảm xúc của tôi...
“Dủ rồi ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935042/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.