Điền Quý dựa vào quyển sổ tay của ông đầu bếp, mò đến một con phố nhỏ, nằm ngay gần chợ Long Biên, cách cây cầu bắc qua sông Hồng chỉ một đoạn ngắn. Căn nhà của tay họa sĩ nằm khuất trong một góc đường. 
Lúc anh chàng mò đến nơi, mới phát hiện té ra là một tiệm cắt tóc. 
Hai cái ghế, một cái gương lớn, bên dưới có một cái gờ bằng gỗ không rộng lắm. Tường gắn một cái ống nhựa, đựng độ ba bốn loại dao kéo. Sàn nhà hãy còn vương vãi một đống tóc đen để lại từ ca buổi trưa, chưa kịp quét dọn. Trên cái ghế phía trong tiệm, có một lão trung niên tóc để dài đến vai, nhìn có mấy phần nghệ sĩ lãng tử, đang chăm chú đọc báo. Điền Quý ngồi xuống cái ghế gần cửa ra vào, hắng giọng một cái: 
“Ông chú à. Có làm ăn không đây?” 
“Tới đây.” 
Ông chủ tiệm gấp tờ báo đặt tờ báo lên bàn, quay sang phía Điền Quý. Vừa vặn thấy anh chàng đang phe phẩy một lá bùa đen như quạt mát. 
“Ông chủ à. Có bật lửa không?” 
Điền Quý ngồi nhỏm dậy, đặt lá bùa đen lên cái gờ gỗ. 
Ông chủ nhếch mép, cười một điệu cười méo xẹo: 
“Cậu... cậu hút thuốc à?” 
“Không. Hóa vàng. Tiện tay hóa kiếp luôn cho một vài người không biết điều.” 
Điền Quý gõ ngón tay lên lá bùa một cái. 
Ông chủ tiệm cắt tóc nghe thế, chỉ biết thở dài, nói: 
“Gần đây có một quán cơm, sáu giờ tối nay đóng cửa tôi sẽ đến tìm anh. Anh có thể dán bùa truy tung nếu muốn.” 
Anh chàng nhún vai, cười: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/935014/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.