Giếng xây bằng gạch, cũng không sâu gì cho cam. Nếu muốn, Phượng Ngân chỉ khẽ nhảy một cái là có thể bắt được thành giếng mà leo lên, thành ra cũng đỡ sợ hơn.
Chỗ thành giếng hướng về cái am thờ có một cái đường hầm vừa đủ cho một người bước đi, cứ mười mét lại thắp một ngọn đèn. Đứng chờ sẵn trong hầm là một bà lão nhỏ thó, lưng còng, tóc bạc lòa xòa thành từng lọn rủ xuống trước trán hệt như một cây dương liễu già. Thấy Phượng Ngân đến, bà ta bèn móm mém:
“Cô theo tôi vào đây, cậu Quý đang chờ đấy.”
Bà còng cố ra vẻ thân thiện, nhưng phía sau giọng nói của bà ta lại như ẩn giấu một loại ma lực khiến người nghe lạnh run cả người.
Câu bà ta nói lại càng khiến Phượng Ngân cảnh giác hơn...
Điền Quý chỉ xuống giếng trước cô nàng vài giây, mà nay đã không thấy bóng dáng đâu cả, cũng không nghe thấy tiếng chân luôn. Cho dù anh ta vừa đáp xuống đã chạy ngay thì cũng không thể có chuyện này xảy ra được.
Trừ phi...
Anh ta là ma.
Bản thân toa tàu mà hai người ngồi khi trước thực ra không hề trống trải. Ghế nào cũng có ma ngồi, những linh hồn xấu số bỏ mạng nơi đất khách quê người lên chuyến tàu âm để về quê cũ. Cái ghế bên cạnh Phượng Ngân thực ra cũng đã có một bóng ma ngồi sẵn. Ấy vậy mà vừa thấy Điền Quý bước vào, các hồn ma đều cuống cuồng hoảng loạn cả lên, vội vàng nép mình tránh vào một xó.
Ấy là lí do Phượng Ngân đoán anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934888/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.