Biết mình bị ma trêu, Phượng Ngân mới nổi nóng toan cho cả hai một trận thì Điền Quý vội vàng can lại, bảo:
“Họ đùa thôi mà, không có ác ý gì đâu. Người trong nghề với nhau cả.”
Anh chàng lấy một ít tiền vàng mã ra, lại hỏi:
“Hai bác là thổ địa ở đây, cho cháu hỏi thăm nhà anh Bắc ở đâu với.”
“Bắc bán gà chứ gì?? Ra cửa ga rẽ trái đi độ hai trăm mét, vào ngõ số sáu, tìm nhà thứ chín là đến.”
Hai ông lão ma đáp xong, bèn giơ tay chỏ chỏ vào mớ tiền giấy Điền Quý đang cầm. Anh chàng trao tiền âm phủ sang, vừa chạm vào tay họ là cả xấp đã hóa thành tro rơi lả tả xuống đất. Bấy giờ Điền Quý mới ra hiệu cho Phượng Ngân đi theo mình đến nhà của Bắc.
Đi được một chốc, xa khỏi hai ông bác ma, cô nàng mới hỏi:
“Này! Anh nói người trong nghề là sao??”
“Người trong nghề thì là người trong nghề thôi...”
Anh chàng nói xong, đi thêm vài bước thì bỗng đứng khựng lại như thể vừa nhận ra chuyện gì đó.
“Chẳng nhẽ... cô không biết gì hết hả?”
Điền Quý quay lại, hỏi mà mặt méo xẹo.
“Làm... làm gì có...” – Phượng Ngân nhìn sang chỗ khác, có vẻ bối rối trước câu hỏi bất ngờ của anh chàng.
Thấy thế, Điền Quý bèn thở dài, đoạn nói:
“Chỗ này không tiện nói, tìm quán của anh Bắc rồi tôi kể cho.”
Cô nàng Phượng Ngân ngó dòng người tất tả mưu sinh ngược xuôi trên hè phố một thoáng, rồi cũng gật đầu đồng ý. Bây giờ là lúc cả nước cùng hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma/934887/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.