Từng tràng cười lồng lộng, hết của U Minh giáo chủ lại đến lượt nhị thần đã làm cho Dư Hải Bằng vụt tỉnh lại!
Vừa nhìn thấy sự động cựa của Dư Hải Bằng, gã nọ do đang canh chừng, bèn kêu lên kinh ngạc :
- Ngươi đã tỉnh lại rồi sao? Thương thế đã thế nào rồi?
Mọi chuyện đã xảy ra, Dư Hải Bằng đều nhớ rõ mồn một, nên chàng gượng cười và nói :
- Đa tạ huynh đài đã quan tâm! Hôm trước tại hạ có đôi phần thất lễ với lệnh sư, mong huynh đài chớ trách. Có việc gì ở phía trước vậy huynh đài?
Có lẽ sự lễ mạo của Dư Hải Bằng đã phần nào làm cho gã nọ thôi bực bội! Gã đáp :
- Bọn U Minh giáo tự dưng kéo đến đây!
- Đây là địa phương nào?
- Phía Đông nam Hán Dương thành!
- Vậy thì bọn U Minh giáo do tìm tại hạ nên mới kéo đến đây phải không?
- Nếu ngươi đã tự nhận định được điều đó thì ta không cần phải giấu nữa! Đúng là như thế! Nhưng ngươi bất tất phải lo ngại, đã có sư phụ và Bốc thúc thúc ứng phó rồi. Vả lại, do chân diện của ngươi đã để lộ nên tạm thời vào lúc này ngươi hãy nhận làm môn đồ của Bốc thúc thúc và là nhị đệ của ta! Ngươi cứ yên tâm đi!
Dư Hải Bằng cười nhăn nhó :
- Huynh đài kêu là Bốc thúc thúc, vậy vị Bốc thúc thúc đó là...
- Bốc Thần trong Võ lâm Tứ thần! Còn sư phụ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dat-ma-kinh/3140489/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.