Sau bao ngày nỗ lực thì cuối cùng ngày này cũng đến. Những ai tham gia cuộc thì thì đều đến trường rất sớm để đến trung tâm thi đấu kịp lúc. 
Tôi ngồi cùng chuyến xe với Hạo Hiên nên thấy được sắc mặt cậu ấy hiện giờ không tốt lắm. Hẳn là vì lo lắng cho lần này vì đây cũng là lần đầu tiên cậu ấy tham gia thi môn tiếng anh mà. 
Cậu đang lo lắng à?Có chút căng thằng thôi.Đã căng thẳng vậy rồi còn không chịu lo à! 
Thật ra tôi cũng chẳng có kinh nghiệm thi thố gì gì nhiều, càng chưa từng tham gia cuộc thi lớn giống vậy. Tôi chỉ thi tốt nghiệp phổ thông là lớn nhất thôi. Mặc dù hơi buồn cười nhưng đó là sự thật. Tuy tiếng anh tôi giỏi so với ở đây nhưng ngoài thế giới thật chẳng là gì so với người khác cả. C° 
Nhưng mà lạ thay vì tôi chẳng lo gì cả, chỉ hơi hồi hộp vì không biết cuộc thi sẽ diễn ra như thế nào thôi. 
Có lẽ vì kế bên tôi là một bờ vai rắn rỏi nên tôi không thấy sợ chăng? 
- Vậy cậu có muốn nắm tay tôi không? 
Đừng có hiểu lầm ý tốt của tôi nha, tôi hỏi vậy là đang muốn truyền động lực cho nam chính thôi. Cậu ấy phải giữ vững tinh thần mới thi tốt được chứ. 
Khi nắm tay nhau thì chúng ta sẽ có thêm sức mạnh để làm nên mọi chuyện mà! 
Hạo Hiên không nói lời nào mà chỉ nhìn tôi rồi nhìn bàn tay nhỏ bé của tôi đang đưa ra. Cậu đây là đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3623470/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.