Những ngày tháng ôn tập cứ như thế mà liên tục kéo đến, sau lần nói chuyện thẳng thắn với Dương Hạo Hiên hôm ấy thì tôi cũng hiểu rõ lòng mình hơn. 
Cho dù sau này không thể gặp lại nhưng tôi sẽ không hối hận về những ngày tháng ở nơi này! 
Chỉ còn vài ngày nữa là giải đấu ba trường diễn ra, nơi thi đấy là trung tâm của tỉnh cách đây cũng không xa lắm nhưng phải đi xe mới kịp giờ. Nhà trường sẽ là người lo liệu chuyện đó, còn chúng tôi chỉ cần ôn tập thật tốt là được. 
- Các em chú ý, đây là thời gian gấp rút rồi. Nếu không nổi nữa thì đừng cố nhồi nhét vào. Rõ chứ? 
Những người trong đội ngũ đều đồng thanh đáp rõ và tôi cũng không ngoại lệ. 
Dạo gần đây tôi và Hạo Hiên cũng tăng tốc lắm rồi. Cũng có hơi đuối nhẹ, cậu ấy cũng đã tiến bộ rõ rệt so với mấy ngày đầu. 
Hạo Hiên hay hồm nay chúng ta nghỉ một bữa nhé?!Được.Dương Hạo Hiên cũng không nói gì nữa nên chúng tôi chỉ dừng lại ở đó và bắt đầu buổi học. Hôm nay, giờ nghỉ giải lao tôi có thể cùng Mỹ Dung đi la cà được rồi. 
Tiếng chuông vừa vang lên tôi đã kéo tay người bạn bên cạnh rủ đi kiếm chút gì lót dạ. 
- Mỹ Dung chúng ta đi ăn gì đó đi! 
Đơn nhiên cô bạn dễ thương này không bao giờ từ chối tôi rồi. Sau khi chuẩn bị đứng lên thì tên Trương Tấn Khang lại xen chần vào đi cùng. (1) 
- Tớ đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-vo-chau-hoa-cuop-nam-chinh/3623469/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.