Năm Đường Ý tốt nghiệp đại học thì ở lại Tây An thực tập cho một tòa soạn, những lúc rảnh thì chuẩn bị để thi vào biên chế của đài truyền hình.
Cùng ngày công bố kết quả, qua bảy năm thì trò chơi Truyền Thuyết đã chính thức bị khai tử, thanh xuân của một thế hệ cũng theo đó mà kết thúc.
Đường Ý họa vô đơn chí, thành tích của bài thi tự luận xếp thứ sáu, năm đó đài truyền hình ở Bình Thành thông báo giảm chỉ tiêu tuyển dụng, chỉ lấy đến người thứ năm.
Mẹ Đường hy vọng cô có thể về sớm một chút, nói là muốn nhờ bố Đường thông qua quan hệ nhét cô vào.
Đường Ý không có tham vọng gì lớn, nhưng cũng không muốn chiếm lấy vị trí của người khác theo cách này, nghiêm túc cự tuyệt, lại chuẩn bị cho kỳ thi năm sau.
Về sau cũng toại nguyện được về đài truyền hình Bình Thành, vô tình nghe được cô có thể vào đài truyền hình là do cha Đường phải xoay xở một chút.
Tin đồn lan rộng rất nhanh, Đường Ý không muốn tai tiếng, càng cố gắng làm việc, vậy nên thành tích đủ khiến mình cao ngạo thêm vài phần.
Không tính hai năm bình thường kia, cô rất hiếm khi có thời gian rảnh để suy nghĩ đến Giang Tiều Sinh.
Nếu không phải là lần xem mắt này.
Đường Ý thậm chí nghĩ đến việc bọn họ đời này không có cơ hội gặp lại lần nào nữa.
Về đến nhà, Đường Ý từ mẹ Đường nghe được một ít chuyện trong nhà Giang Tiều Sinh.
Năm anh học năm hai thì cha vì bệnh mà qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-lua/244338/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.