Năm lớp 12, việc học của Đường Ý cũng chẳng nhẹ nhõm gì, thành tích của cô cũng chỉ ở mức trung bình, nên đành phải cố gắng để có thể vào được một trường đại học tốt.
Cha mẹ cô cũng không yêu cầu cao, ban đầu chỉ hy vọng cô có thể thi đỗ nào một trường đại học chính quy ở Bình Thành, không nghĩ tới lúc cô thi thì lại phát huy vượt xa bình thường, đỗ được vào Đại học Sư phạm Thiểm Tây.
Khi quay lại trường Trung học Số 8 lấy giấy báo trúng tuyển cũng đã là cuối tháng 7, lúc sẩm tối, Đường Ý đứng trước bảng vàng danh dự của kỳ thi đại học năm trước.
Một năm qua, mỗi lần cô đi ngang qua nơi này đều chưa từng dừng lại, cũng không cần bàn tán với người khác, cô vẫn có thể biết được tên Giang Tiều Sinh đứng thứ mấy, đã được nhận vào trường đại học nào.
Nghỉ hè năm lớp 11 mau chóng qua đi, tỉnh dậy sau một cơn mơ, cô không còn để ý gì đến Giang Tiều Sinh, sau khi viện lý do bỏ chơi game kia, cô cũng không vào lần nào nữa.
Nhưng Giang Tiều Sinh thật sự rất ưu tú, mặc dù là đã tốt nghiệp ra trường rồi nhưng tên của anh vẫn luôn là chủ đề bàn tán của nữ sinh.
Trong lễ tuyên thệ 100 ngày trước khi ra trường, ban đầu trường định mời Giang Tiều Sinh về để diễn thuyết, nhưng không hiểu vì sao về sau lại đổi thành Văn Tịnh, sinh viên cùng trường với anh.
Đường Ý cũng không xa lạ gì với cô ấy.
Trong những câu chuyện được nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dap-lua/244337/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.