🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngọc như ý nhẹ nhàng đẩy khăn voan đỏ ra, hắn nhìn thấy ta mang vẻ mặt đầy áy náy.



Khi đó ta nhảy dựng đứng lên, đi rót rượu tạ tội với hắn. Ta bất chấp hình tượng ra sao thì ra, chỉ sợ bản thân chọc cho hắn phiền lòng.



Ấy vậy mà hắn không bực mình, chỉ cười khẽ nói với ta: “Từ biệt nhau ở chùa Hộ Quốc đến nay, xem ra cô nương đã hoạt bát hơn xưa nhiều lắm.”



Hắn ôn hòa hỏi ta: “Sức khỏe cô nương đã ổn chưa?”



Đối diện với gương mặt đẹp như vẽ kia, lần đầu tiên ta ích kỷ nói đối là: “Vẫn chưa khỏe hẳn. Đại sư Duyên Năng nói nhờ vào ngày ấy ta gặp được Tuệ vương điện hạ nên mới có cơ duyên khỏi bệnh. Cũng vì vậy mà cha mẹ ta nảy ra ý định gả ta cho điện hạ, mong ta sớm ngày trị khỏi bệnh, khỏe mạnh trở lại.”



Mới nói xong câu là ta hối hận ngay. Lời này có khác gì xem hắn là công cụ để lợi dụng đâu?



Ta ảo não lắm. Rõ ràng ở thời hiện đại ta toàn được người khác khen ngợi là có tài ăn nói, tại sao lúc đối mặt với Lục Nguyệt Quân lại nói năng khó hiểu thế chứ?



Trời quang trăng sáng, Lục Nguyệt Quân tiếp nhận chung rượu bạch ngọc từ tay ta. Môi đỏ hé mở rồi khép lại, toàn thốt ra những lời làm lòng người dễ chịu: “Nếu có thể giúp cô nương trị khỏi bệnh, vậy cũng coi như là một việc thiện.”



Ta nhớ đến vài manh mối nghe được: Lý do Lục Nguyệt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-vong-xuan-son-nguyet/2803816/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dao Vọng Xuân Sơn Nguyệt
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.