🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ta không ngờ là trước khi đi, mẹ có để lại cho ta ít đồ vật. Lúc nhìn thấy hộp gấm bà lấy ra, không cần bà mở miệng thì ta đã biết nó có xuất xứ từ đâu.



Trên hộp gấm có hoa văn trúc xanh, bên trong chỉ có một cây trâm bạc được làm bằng tay nghề thủ công vụng về. Đó là cây trâm Lục Nguyệt Quân điêu khắc vào năm ta và hắn hiểu được lòng nhau.



Kiếp trước ở phần đuôi trâm có khắc một chữ “dao” – tên thật của ta. Lúc đó ta lừa hắn “dao” là tên tự của ta, dụ dỗ hắn gọi ta là “Tiểu Dao” khi chỉ có chúng ta ở bên nhau.



Hắn từng nói với ta: “Tay ta lóng ngóng quá, làm cây trâm bạc này nhìn không được đẹp, thật sự không xứng với phu nhân.”



Ta không nói không rằng, đoạt lấy cây trâm rồi cài lên mái tóc.



Ta ép hắn hứa hẹn: “Ai nói? Ta thấy cây trâm bạc này giống như phu quân, phẩm chất trong sạch không dính bụi trần. Về sau mỗi dịp đón giao thừa, phu nhân nhất định phải đưa thêm một cây trâm cho ta!”



Đáng tiếc, hắn chỉ tặng trâm cho ta được một lần duy nhất.



Năm thứ hai hắn hàm oan mà chết, còn cây trâm bạc này đã bị Lục Hàn Xuyên chém thành hai nửa.



Ta run rẩy tiếp nhận hộp gấm, dùng hết toàn bộ sức lực mới có thể khiến bản thân nuốt nước mắt vào trong. Ta kiên cường giữ bình tĩnh, hỏi lại mẹ: “Đây là cái gì?”



Mẹ ta lải nhải nói là trời xui đất khiến,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-vong-xuan-son-nguyet/2803814/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dao Vọng Xuân Sơn Nguyệt
Chương 4
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.