Sự trầm lắng của anh đem tới khả năng vô hạn. Một chàng trai trầm cảm mang khả năng vô hạn. Giống như ánh mắt anh lặng lẽ quan sát cô. (Như thể cuộc gặp dưới đáy biển sâu ba nghìn mét của chúng ta âm thầm và lặng lẽ. Rong biển mềm như tơ, ánh nắng xiên rọi. Em phô trái tim mình trơ trụi, lướt qua người anh). Đúng giây khắc đó, cô không còn nhìn thấy được thứ ánh sáng của anh.
Nếu chúng ta gặp gỡ nhau dưới đáy biển sâu ba nghìn mét, anh làm sao có thể bày trái tim mình cho em xem. Em quan sát nó như một hình giải phẫu, như một ký ức cần phải đuổi theo. Rong biển mềm như tơ, ánh nắng xiên rọi. Anh phô bày trái tim mình trơ trụi, lướt qua người em. Nếu đúng như vậy, là cuộc gặp giữa chúng ta.
Anh đứng sau cô. Cô đứng trên thang máy đang từ từ đi xuống, nhìn thấy bóng mình trong gương. Cô mặc áo khoác ngoài, quàng khăn và đội mũ, đứng ngoài cửa đợi tắc xi. Một mùa Đông rất lạnh. Ban đêm, chiếc đài trên xe tắc xi thông báo đây là trận rét ghê gớm nhất suốt mười chín năm qua tại Bắc Kinh. Gió lớn rít lên, lạnh thấu xương. Cô ngồi trong xe, bình thản thông báo địa chỉ cần đến cho anh lái xe. Chiếc xe mà cô vừa lên biết rõ phải đưa cô đi đâu. Cô biết nhà ở đâu. Biển cả trong tim cô ở đâu. Như có thể ra vào bất kỳ lúc nào.
Trong gương, cô nhìn thấy nụ cười của mình. Trấn tĩnh như vậy. Một người đã bị dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tuong-vy/21520/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.