Du Thanh Vi quay đầu lại nhìn Trương Tịch Nhan.
Trương Tịch Nhan nói: "Ngô Phượng Khởi." Ông lão kia bị cuốn vào vũng nước đục, thế nhưng là một trong ít người hiếm thấy nguyện ý đứng ra duy trì an bình cho những người khác.
Du Thanh Vi đáp: "Cô đang nói vụ mắt trận ở Côn Minh ấy à."
Trương Tịch Nhan chỉ chỉ Lộ Vô Quy: "Muốn phong bế mắt trận kia, cách tốt nhất là dùng Sơn Hà Càn Khôn ấn." Bất tử linh tộc, sinh ra từ nơi phong thủy bảo huyệt tụ hội thiên địa linh khí, Sơn Hà Càn Khôn ấn của cô ấy chính là mượn dùng lực lượng của thiên địa, có thể hoàn toàn phong ấn mắt trận, không cần phải lo lắng sau này phong ấn bị phá hủy. Nếu là ở nơi dân cư thưa thớt, không phong ấn cũng không sao, cùng lắm thì chỉ biến thành nơi lệ khí âm trầm cỏ cây không mọc nổi, nhưng nó lại nằm ở thành thị thuộc tỉnh lị dân cư dày đặc mới chết dở.
Du Thanh Vi hiểu rõ gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Lộ Vô Quy.
Lộ Vô Quy lập tức chu mỏ không vui: "Lại bắt em ngồi khắc mâm ngọc nữa hả. Không làm.". Ngôn Tình Hay
Du Thanh Vi giơ tay biểu thị một con số: "Có thể bán với giá này lận đó nha, sắp ăn Tết rồi, em không muốn mua mấy bộ quần áo mới à? Em không muốn mua quà cáp tặng cho nhóm Thành Hoàng lễ thượng vãng lai này nọ sao? Tương lai chúng ta còn phải tìm Thành Hoàng mượn đường nữa kìa. Công trình cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555770/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.