Khi chiếc máy bay vừa hạ cánh xuống Lam Gia, Mộc Tuỳ Tâm liền từ trên máy bay nhảy xuống, cô không thèm liếc mắt nhìn Lam Tư một cái, mang bộ mặt hung thần ác sát đi vào trong nhà.
Lam Tư đi phía sau chỉ cười cười lắc đầu, trong ánh mắt tràn ngập sủng nịnh.
Cô giận thật rồi!
Nhưng, anh cần phải quan tâm sao? Không hề! Anh chỉ cần biết, cô đã mãi mãi thuộc về anh là được!
Lam Tư cũng bước vào trong nhà, anh nhàn nhã ngồi xuống sofa, nghe thuộc hạ báo cáo tình hình công việc.
Bỗng, Ảnh từ bên ngoài bước vào, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng. Lam Tư thấy vậy thì phất tay, đám thuộc hạ liền lui hết ra bên ngoài, chỉ còn duy nhất một mình Ảnh ở đó.
– Lão đại, có cuộc gọi khẩn từ Tề Gia!
Nghe vậy, Lam Tư hơi nhíu mày, mở miệng nói:
– Kết nối!
Tín hiệu vừa thông, trên màn hình liền xuất hiện hình ảnh Tề Mặc đang ngồi trên sofa, nhàn nhã lau chùi khẩu súng yêu quý của mình. Nhưng sắc mặt anh lại lạnh lẽo đến nỗi có thể đông chết người ngay lập tức, bộ mặt thì ẩn chứa một luồng sát khí tanh máu, vô cùng nguy hiểm.
Lam Tư đã lâu không nhìn thấy dáng vẻ này của Tề Mặc, mày đẹp khẽ nhíu lại, trong lòng đầy nghi hoặc.
Nhưng, khi thấy Tề Mặc không thèm chú ý tới mình, Lam Tư liền cảm thấy không được thoải mái cho lắm.
Bỗng, trên màn hình xuất hiện hình ảnh Lập Hộ bước vào. Lam Tư nhìn bộ dáng bước đi cà nhắc của cậu ta, xong lại nhìn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257426/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.