Tiểu Vũ nghiến chặt răng, nhìn theo bóng dáng “Mộc Tùy Tâm” đang khuất dần. Trong lòng âm thầm tính toán, sau vụ này, cậu nhất định phải bắt Daddy và anh Phong Vân bồi thường gấp đôi mới được.
Khi “Mộc Tùy Tâm” quay lại lần nữa thì đã là quá trưa, cô ta xách theo một túi đồ ăn và một tấm chăn mỏng. Nhìn xung quanh nhà kho, tuy không sạch sẽ lắm nhưng vẫn có thể ngủ tạm. Rồi nhìn khuôn mặt Tề Thiên Vũ lấm lem bụi bẩn đang đứng một bên, khóe môi cô ta hơi nhếch lên, trong mắt bỗng hiện lên nét dịu dàng mà ngay cả chính bản thân cô ta cũng không biết.
Mộc Tùy Tâm rải tấm chăn xuống nền, sau đó gọi tiểu Vũ ngồi xuống bên cạnh để ăn chút gì đó lót dạ.
Mặc dù những thứ này cậu nuốt không nổi, nhưng không ăn thì làm sao mà có đủ sức để đối phó với bọn họ. Cho nên, cậu vẫn phải cắn răng nuốt xuống.
Mộc Tùy Tâm ngồi bên cạnh nhìn tiểu Vũ ăn uống, còn bản thân lại không hề động vào một chút nào. Ánh mắt cô ta mỗi lần nhìn tiểu Vũ đều rất phức tạp, nhìn thằng bé, cô lại nhớ tới con trai mình. Nếu không phải con trai cô chết trong vụ nổ lần đó thì có lẽ, bây giờ cô và con trai cô đã có thể vui vẻ bên nhau.
Nhưng, cô biết phải làm thế nào đây? Cứ hễ nhìn thấy Mộc Ly Tâm và Tề Mặc, nỗi uất hận trong cô lại bùng lên. Ngay cả đứa con trai của bọn họ – Tề Thiên Vũ có đáng yêu thế nào, có bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257422/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.