Khi Ly Tâm tỉnh lại thì trời đã lên cao quá đỉnh đầu. Cô nhìn quanh phòng, không thấy Tề Mặc đâu, cô đưa tay xoa xoa thái dương, nhớ lại những sự việc tối qua.
Vốn dĩ, Ly Tâm không ngốc, chỉ là, cứ hễ dây dưa đến chuyện tình cảm là cô lại trở nên mù quáng. Nhưng, một khi đã nhận ra sự thật rồi, cô lại tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Ly Tâm xuống giường, đi tìm Tùy Tâm. Vì dù sao, trong mắt bọn họ, hiện tại cô cũng không biết gì hết. Chỉ là, đã đóng vai thì phải đóng cho trót, cô tuyệt đối không thể để lộ ra chút sơ hở nào.
Nhưng kì lạ thay, khi Ly Tâm đến tìm “Mộc Tùy Tâm” thì cô ta đã không còn ở trong phút bệnh nữa rồi. Tuy lấy làm lạ nhưng Ly Tâm cũng không nghĩ ngợi nhiều mà quay sang đi tìm tiểu Vũ. Trùng hợp là, cả tiểu Vũ cũng không có trong phòng.
Ly Tâm lấy làm lạ, không phải thằng nhóc vẫn đang ốm sao? Thế còn đi lung tung làm gì nữa không biết.
Rốt cuộc, cô cũng phải tự đi tìm bọn họ. Nhưng tìm hết một lượt rồi mà vẫn không thấy bóng dáng Tề Thiên Vũ và “Mộc Tùy Tâm” đâu. Trong lòng Ly Tâm bỗng nổi lên dự cảm không lành. Cô lập tức ra lệnh cho thuộc hạ, nhất định phải tìm cho ra Mộc Tùy Tâm và Tề Thiên Vũ trong thời gian sớm nhất.
Ly Tâm ngồi trong phòng khách – chờ đợi. Từng giây, từng phút trôi qua, lòng cô lại càng trở nên bất an.
10 phút sau, có người bước vào, báo cáo:
– Thưa chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257421/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.