Người hầu lĩnh mệnh mà đi.
Ngân nhi đứng ngây ngốc trong phòng, Thương Thục Thanh thì đi tới đi lui bên cạnh nàng, rõ ràng một bộ dạng tâm thần không yên.
Có người hầu trong phủ đến, mời dùng bữa tối, Thương Thục Thanh trả lời một câu không đói bụng, trực tiếp cự tuyệt.
Mãi mới chờ đến lúc người hầu mang tới một giỏ đùi gà nướng, Thương Thục Thanh sau khi nhận lấy kêu người hầu lui xuống, tự tay đóng cửa.
Mùi thơm mê người quen thuộc, Ngân nhi nuốt nước bọt đỏ mắt trông mong theo.
Thương Thục Thanh dẫn nàng vào trong phòng, để lộ vải che trên giỏ, lộ ra đùi gà nướng vàng óng ánh mê người bên trong, Ngân nhi đưa tay đã chộp lấy.
Thương Thục Thanh ấn chặt tay của nàng, lắc đầu với nàng.
Ngân nhi trái lại nghe lời, chỉ có điều gương mặt ủy khuất, đáng thương mong đợi nhìn nàng ta:
“Thanh Thanh, đói bụng.
Thương Thục Thanh đặt cái túi trên bàn sang một bên, lấy ra một cái đùi gà, nói cho biết:
“Ngân nhi không được nói dối, nói thật ra, ta cho ngươi ăn đùi gà, được không?
Ngân nhi lập tức gật đầu:
“Được!
Thương Thục Thanh lập tức đưa cho nàng ta, Ngân nhi tới tay liền gặm. Ngân nhi đã có ăn, lập tức gương mặt thỏa mãn.
Thương Thục Thanh do dự một chút, hỏi:
“Trước khi Hồng nương mang nàng trở về, Đạo gia cũng có mặt đúng không?
Ngân nhi không có gì khách khí, sự uy hiếp của người nào đó không có tác dụng rồi, không cho đùi gà ăn, đã có người cho rồi, nàng bèn gật đầu "Ừ
một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566538/chuong-2106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.