Nàng đến, ngay lập tức kinh động đến Quản Phương Nghi. Quản Phương Nghi lộ diện muốn dẫn hai người đi tới chỗ ở của mình.
Thương Thục Thanh lắc lắc đầu, cũng không biết nên mở miệng như thế nào, cuối cùng giọng mang có chút rung rung:
“Hồng tỷ, ta muốn gặp mặt Vương Khiếu tiên sinh, có thể được không vậy?
Quản Phương Nghi ngây ngẩn cả người, theo bản năng nhìn về phía Ngân nhi mà nàng ta dắt theo, người sau mờ mịt không biết, cũng không hiểu các nàng đang nói gì, hết nhìn đông tới nhìn tây....
Trong mật thất, Ngưu Hữu Đạo và Lữ Vô Song ngồi đối diện, một tình cảnh rất hiếm thấy, hai người uống trà tán gẫu.
“Thiên hạ đại thế, sóng sau đè sóng trước, thay đổi không ngừng mới là lẽ thường. Cửu thánh bại vong là chuyện sớm hay muộn, địch nhân trên mặt nổi là bản thân bọn họ lẫn nhau, nhưng địch nhân chân chính lại là toàn bộ thiên hạ. Đứng càng cao, địch nhân càng nhiều, đây chính là chí lý tuyên cổ bất biến!
“Nhìn như không ai dám trực tiếp nhảy ra ngoài phản kháng các ngươi, nhưng mà đây mới là nguy hiểm nhất. Các ngươi có vô số địch nhân, mà những địch nhân này đều không ở ngoài sáng, toàn bộ đang trong bóng tối.
“Các ngươi nhìn như nắm quyền lớn cao cao tại thượng, nhưng lại không thể đứng ở chỗ sáng lảng tránh, mà vô số địch nhân lại trong bóng tối, hơn nữa giết đi không dứt, người trước ngã xuống, người sau tiến lên. Cho nên từ lúc mới bắt đầu, các ngươi đã chú định phải ngã xuống, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566539/chuong-2107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.