Những chuyện phía sau, Hoắc Không cũng không biết, nhưng cũng cảm thấy kỳ lạ, cảm giác Viên Cương này không đơn giản như thế, nhưng bên phía Đại Nguyên Thánh Địa lại không có phản ứng gì.
Suy nghĩ một lát, hắn càng cảm thấy không đúng, bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ quay về, chuẩn bị báo tình hình này cho Đại Nguyên Thánh Địa.
...
Vô Song Thánh Địa, núi sông đẹp như tranh vẽ, lầu các tô điểm ở giữa, nhìn qua như tiên cảnh.
Mấy con phi cầm tọa kỵ bay xuống chủ phong giống như ảo mộng, Viên Cương bị trói như bánh chưng được đưa vào trong Quỳnh Lâu Ngọc Vũ.
Viên Cương bị ném xuống đất như con thú bị nhốt, hắn ô ô giãy dụa khỏi trói buộc.
Chờ một lát sau, Lữ Vô Song mặc y phục trắng noãn, nhẹ nhàng khoan khoái chậm rãi đi đến, thấy Viên Cương bị quấn chặt ném trên mặt đất, xung quanh còn dính vết máu của hắn.
Thấy người vẫn đang cố gắng giãy dụa, Lữ Vô Song hỏi.
“Chuyện gì xảy ra?
Hoa Mỹ Như chắp tay nói.
“Sư tôn, cẩu tặc kia dám chống lại pháp chỉ của sư tôn ở Vấn Tiên Thành, không nói lời nào đã ra tay với đệ tử, đệ tử không có cánh nào nên đành bắt người này lại.
Lữ Vô Song nói.
“Cứ rêu rao trói một đường đến đây sao?
Hoa Mỹ Như nói.
“Sư tôn, mặc dù hơi chướng tai gai mắt, nhưng ngài không biết đâu, người này rất cổ quái. Ở trên đường đi chúng ta thấy hắn không ngừng giãy dụa, nên thi pháp phong bế huyệt vị của hắn, nhưng pháp lực lại không có tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566321/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.