Ngay khi bị cắn xuống, yết hầu của Hoa Mỹ Như thiếu chút nữa đã bị cắn nát, hai người ôm chặt bị b ắn ra.
Viên Cương bị ấn xuống, Hoa Mỹ Như thì bị đẩy lùi ra ngoài.
Hoa Mỹ Như rơi xuống đất choáng váng đầu óc, nàng ta dùng sức lắc đầu, trên mặt đã không biết rõ là máu của Viên Cương hay là máu của chính mình nữa.
Hai tay Hoa Mỹ Như che lại yết hầu đang đổ máu suýt chút nữa bị cắn nát, nhanh chóng thi pháp khống chế thương thế, ánh mắt tràn đầy sự hoảng sợ nhìn Viên Cương, không dám đến gần người nữa, nàng suýt chúy nữa mất mạng, lại kém chút nữa bị người ta cắn chết!
Viên Cương nhân dịp hai tay được b ắn ra, thuận tay túm chặt cánh tay Lữ Vô Song, hét một tiếng vung quyền đập xuống.
Lữ Vô Song đang nhìn thương thế của Hoa Mỹ Như, nếu như g iết chết đệ tử ngay trước mắt mình, vậy thì quá mất mặt.
Kết quả tên chán sống này vẫn không biết sống chết, mà nàng cũng đánh giá thấp năng lực liều mạng của hắn, đã dùng pháp lực mà vẫn không kiềm chế được, Lữ Vô Song giận tím mặt, dùng pháp lực đánh bay Viên Cương ra ngoài, làm cho hắn đâm ngã lô đồng lớn trong đại điện, cũng làm cho lô đồng bị lõm vào một mảng lớn, lô đồng ngã xuống đất, tiếng ong ong vang vọng khắp điện, mặt đất bằng ngọc thạch cũng vỡ vụn một mảng lớn.
“Khục... Phốc...
Viên Cương quay cuồng rồi nằm trên mặt đất, ho ra từng ngụm máu tươi, lộ ra mảnh áo túm chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566322/chuong-1890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.