Còn về phần Ngưu Hữu Đạo tất cả mọi người đều không để ý lắm. Hắc Thạch trưởng lão của Thiên Ma thánh địa trêu chọc: “Ngưu Hữu Đạo, lão phu cũng có nghe nói một vài chuyện của ngươi, nghe nói gan ngươi không nhỏ, vừa đến Vấn Thiên thành đã liên tục cáo trạng khiến chấp sự Yêu Hồ ti phải chết. Thế sao hôm nay trông ngươi lại rụt rè như chó vậy, chẳng giống với lời đồn tí nào.”
Mấy lời này khiến một vài người bật cười haha.
Toa Như Lai sắc mặt không đổi liếc nhìn Ngưu Hữu Đạo hai cái.
Ngưu Hữu Đạo rất cung kính khom người với Hắc Thạch, cười cười: “Không dám, không dám, nào dám vô lễ trước mặt các vị. Chuyện Vấn Thiên thành chỉ là chức trách.”
Dù phải chịu nhục nhã như thế nào Ngưu Hữu Đạo vẫn nở nụ cười đáp lại, cố gắng chịu nhục, dần dần mấy người này cũng chẳng có hứng trêu đùa, nếu tiếp tục quá đáng nữa thì lại thành ra mình không đúng mực mất.
Lam Minh cũng không muốn mọi người tiếp tục làm khó Ngưu Hữu Đạo nữa, dù sao Ngưu Hữu Đạo cũng có liên quan trực tiếp với Thiên Lam thánh địa, nếu cứ tiếp tục thì bản thân lão cũng rất mất mặt. Lúc này lão quay sang nói với Ngưu Hữu Đạo: “Ngươi đi xuống đi.”
“Rõ!” Ngưu Hữu Đạo đáp rồi chắp tay với mọi người, cung kính lui ra sau hai bước rồi mới buông tay quay người rời đi.
Sau khi Ngưu Hữu Đạo rời khỏi tầm mắt mọi người thì nụ cười nặn ra trên mặt hắn mới từ từ biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566000/chuong-1568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.