Nơi chiêu đãi khách đều ở cùng một nơi, là một lầu các dựa lưng vào núi.
Người đến là khách, nhưng khách cũng có phân biệt cao thấp. Ngưu Hữu Đạo không có khả năng ngồi cùng với khách quý. Hắn được dẫn đến một tiểu lâu dưới đáy, còn trên cao là nơi khách quý ở.
Ngưu Hữu Đạo cũng biết tình huống này, cũng không có ý kiến, lại còn khách sáo với nhân viên đãi khách, có vẻ hơi hèn mọn một chút.
Nhân viên chiêu đãi cũng không quá để Ngưu Hữu Đạo vào mắt, hơi có vẻ kiêu căng. Mặc kệ nói cái gì, Ngưu Hữu Đạo cũng đều cúi đầu đồng ý.
Đợi sau khi sắp xếp xong, Ngưu Hữu Đạo cũng không ở trong tiểu lâu. Hắn bước ra ngoài tản bộ, quan sát địa hình và hoàn cảnh chung quanh.
Hắn leo lên thềm đá cao một chút để quan sát, bên trên đột nhiên vang lên một giọng nói: “Bên dưới là Ngưu Hữu Đạo sao?”
Giọng nói hơi quen tai. Ngưu Hữu Đạo ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên sân thượng ló một loạt cái đầu nhìn xuống. Toa Như Lai, Đinh Vệ của Phiêu Miễu Các cũng có mặt. Còn người lên tiếng gọi hắn chính là Lam Minh.
Khi ở thành Vấn Thiên, Lam Minh cố ý đến Yêu Hồ ti tìm hắn, có nói với nhau vài câu, xem như quen biết.
Ngưu Hữu Đạo lập tức chắp tay chào. Lam Minh xua tay nói: “Lên đây đi.”
Ngưu Hữu Đạo đáp lời: “Lam tiên sinh, trước đó người ở đây đã có dặn dò, không cho chạy lên trên, sợ quấy rầy khách quý nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565999/chuong-1567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.