Toa Huyễn Lệ: “Không cần đâu, Trích Tinh thành còn có việc, con về trước đây.”
Toa Như Lai: “Có thể có chuyện gì chứ? Cho dù có chuyện thì cứ gác qua một bên trước đi, hoặc để Hướng Minh xử lý cũng được.”
Toa Huyễn Lệ ngẩng đầu, cảm xúc của nàng ta đột nhiên trở nên hơi kích động: “Về làm gì? Để tự rước nhục sao? Để con phải gọi kẻ thụ giết mẹ con là mẹ sao? Cha có thể cưới kẻ thù giết mẹ con như chưa từng xảy ra chuyện gì nhưng con thì không làm được! cha có thể cưới người phụ nữ khác nhưng mẫu thân sinh ra con chỉ có một!”
Toa Như Lai nổi giận, quát lên: “Hỗn xược! Ta là cha con, ai cho con có gan ăn nói với cha như vậy?”
Toa Huyễn Lệ không nói thêm gì quay đầu bước đi.
Toa Như Lai đột nhiên đưa tay ra kéo cánh ta nàng ta.
Toa Huyễn Lệ giãy dụa nhưng sao có thể thoát ra được. Toa Như Lai chỉ cần giữ một tay, mặc nàng ta giãy dụa thì cũng chẳng thể rung chuyển được ông ta chút nào.
Vương Tôn đứng phía xa sau khi liếc mắt nhìn hai cái liền biết giữa hai cha con này lại bắt đầu tranh chấp không vui, y vội quay đầu nhìn sang bên cạnh làm như không nhìn thấy gì.
Đợi sau khi Toa Huyễn Lệ biết rằng dù mình có giãy dụa như thế nào cũng vô ích thì không thể không ngừng giãy dụa, Toa Như Lai liền nói: “Nha đầu, có rất nhiều chuyện không phải như con nghĩ đâu, những lời đồn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3566001/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.