Trong hoàng cung nước Tấn, Thái Thúc Hùng và Thiệu Bình Ba đang dạo bước trao đổi ven hồ.
Đang yên đang lành, đột nhiên xuất hiện một việc như vậy, thật sự khiến hai người phải lo nghĩ.
Nước Tấn đang mưu đồ bí mật tấn công nước Vệ. Vốn sợ trêu đến mệnh lệnh đóng băng chiến sự của Phiêu Miểu các mà dừng lại, đợi người của các nước tham gia lịch luyện Thánh Cảnh xong rồi tính tiếp. Ai ngờ, cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng. Nước Yến lại trắng trợn giày vò, khiến bọn họ không muốn lo nghĩ cũng khó.
Một khi chiến sự bị đóng băng lần nữa, không biết việc xuất binh tấn công nước Vệ sẽ còn chờ đến lúc nào. Chuyện lịch luyện ở Thánh Cảnh cũng không đưa ra kỳ hạn gì cả.
Trong lúc thế lực các nước đang tập trung cao độ, cánh cửa thiên lao nước Tống cạch cạch mở ra. Không bao lâu sau, hoàng hậu bị phế Huệ Thanh Bình được mang ra ngoài.
Vừa ra khỏi nhà giam, Huệ Thanh Bình liền nhìn thấy một người quen đang mỉm cười chắp tay, là Trưởng lão Toàn Thái Phong của Lăng Tiêu các.
Ánh mắt Huệ Thanh Bình chỉ dừng lại trên người Toàn Thái Phong một lát, sau đó nhìn sang xung quanh.
Nhìn thấy bộ dạng chật vật của Huệ Thanh Bình lúc này, tóc tai rối bù, hình như còn có cọng rơm, quần áo dơ bẩn nhưng vẫn là bộ đồ của Hoàng hậu, Toàn Thái Phong cười tủm tỉm, trong lòng cảm khái vô cùng.
Thị thị phi phi, ân ân oán oán! Toàn Thái Phong cũng không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565834/chuong-1402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.