Điều kiện lại tăng giá, trước đó chỉ cần mình Hỏa Phượng Hoàng, giờ lại trở thành vợ chồng hai người.
Tiền Phục Thành cả giận nói: “Ngưu Hữu Đạo, ngươi đừng có quá đáng.”
Ngưu Hữu Đạo: “Ta quá đáng? Các ngươi chạy tới đây gây chuyện, còn muốn khiêu chiến ta, chỉ một đệ tử của Thiên Hỏa giáo mà đòi khiêu chiến ta trưởng lão Tử Kim động, thế nào, ta đưa ra vài điều kiện cũng không được sao? Là các ngươi quá đáng hay ta quá đáng?”
Quay đầu quát hai bên: “Tiễn khách!”
Côn Lâm Thụ muốn nói lại ngừng, muốn nói điều gì đó, nhưng cũng không biết nên nói cái gì, mấu chốt là những chuyện thế này y không thể quyết định được.
Quản Phương Nghi tiến lên đưa tay nói: “Chư vị, mời!”
“Chúng ta đi!” Tiền Phục Thành phất tay áo hừ lạnh một tiếng rời đi, Hỏa Phượng Hoàng kéo cánh tay Côn Lâm Thụ bỏ đi.
Ngưu Hữu Đạo đột nhiên thốt lên một câu: “Côn Lâm Thụ, điều kiện vẫn là điều kiện này.
Bế quan thêm mười năm nữa, đợi khi nào ngươi thật sự nắm chắc có thể khiêu chiến thắng ta thì tới tìm ta cũng không muộn. Hãy dùng bản lĩnh thật ra nói chuyện, đừng chạy tới giả vờ giả vịt, sau đó lại nói ta không chấp nhận khiêu chiến, muốn dùng cách này để lấy chút thể diện à? Loại người như vậy ta gặp nhiều rồi, ta không có thời gian chơi với mấy kẻ mù như ngươi.” Trong giọng nói tràn đầy khinh thường.
Giống như đang giễu cợt đối phương, biết rõ thân phận hai bên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565785/chuong-1353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.