Tất nhiên bề ngoài Tiễn Phục Thành nói giúp cho Thiên Hỏa giáo. Mười năm sau đã chẳng phải đối thủ, mười năm sau lại càng không phải đối thủ.
Đối phương "Ha ha" cười cho qua chuyện, cảm giác buồn cười khá nồng.
Có người lại càng đề cao Tử Kim động của mình, hạ thấp Thiên Hỏa giáo. Người mình nói giúp người mình là chuyện rất bình thường.
Có người còn thẳng thừng trào phúng. Người ta đã nói rõ ràng, Thiên Hỏa giáo có bị bệnh không mà để một đệ tử bên dưới ra khiêu chiến trưởng lão Tử Kim động ta, coi Tử Kim động ta là cái gì? Các ngươi không khách khí, chúng ta cũng không cần khách khí. Nói thẳng tưng chẳng thèm nương tình, đệ tử Thiên Hỏa giáo các ngươi không được!
Trào phúng, mỉa mai các loại, Tiễn Phục Thành nghe xong đã không là mất mặt nữa, nín nhịn khó chịu nổi, nhưng nói miệng không bằng chứng, ai bảo Côn Lâm Thụ năm xưa quả thực thua trên tay Ngưu Hữu Đạo, thậm chí suýt bị đánh chết.
Hiện giờ y thật sự muốn để Côn Lâm Thụ và Ngưu Hữu Đạo so sánh một phen, nhưng Ngưu Hữu Đạo đưa ra yêu cầu quá hà khắc. Hắn lại muốn Côn Lâm Thụ và Hỏa Phượng Hoàng rời khỏi Thiên Hỏa giáo làm nô bộc cho hắn. Chuyện như vậy không phải chuyện nhỏ, Tiễn Phục Thành căn bản không làm chủ được.
Đặc biệt là Côn Lâm Thụ đã luyện thành Thiên Hỏa Vô Cực thuật, dù chỉ sơ thành nhưng cũng đủ để chứng minh trong Thiên Hỏa giáo bây giờ không ai hiểu rõ Thiên Hỏa Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565786/chuong-1354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.