"Việc này..."
Mông Sơn Minh chần chừ một lúc, nói:
"Tất nhiên có sâu có cạn. Mỗi nơi ta đến đều được kiểm tra ghi chép địa lý của địa phương. Từ ghi chép địa lý, nơi sâu có thể quá ba mươi trượng, nơi nông chung quanh có thể nhìn thấy cá. Mặt hồ rộng lớn, tình huống cụ thể thì ta chưa phái người đo đạc, ta cũng không nói chính xác được."
(*Ba mươi trượng ~ 100m)
"Có những điều này là đủ, đã làm phiền Mông soái tự mình giải thích. Mông soái còn có quân vụ tại người, ta không quấy rối hơn nữa. Ta mong Mông soái giữ bí mật yêu cầu của ta."
Dứt lời, Ngưu Hữu Đạo đưa tay ra hiệu tiễn khách.
"Đương nhiên."
Mông Sơn Minh gật đầu đáp, lại thử hỏi:
"Đạo gia hỏi tình huống hồ này phải chăng liên quan đến việc cứu giúp quận chúa và tiểu vương gia?"
Ngưu Hữu Đạo:
"Quả thực dự định về phương diện này. Hiện giờ mới chỉ đang tìm hiểu tình hình, ta vẫn chưa thể cho Mông soái kế hoạch cụ thể gì được. Một thời gian nữa ta sẽ cho Vương gia và Mông soái câu trả lời chắc chắn. Để ta cho suy tính tường tận đã, Mông soái hãy quay về trước!"
Hắn lại đưa tay mời.
"Được, không quấy rầy đạo gia, lão phu xin được cáo lui trước."
Mông Sơn Minh khách khí nói, sau đó để La Đại An đẩy ông đi.
Chờ không còn ai khác, Quản Phương Nghi lập tức hiếu kỳ nói:
"Hồ này có liên quan đến việc cứu quận chúa, tiểu vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565715/chuong-1283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.