Bản đồ thời đại này không đủ tiêu chuẩn, khá là trừu tượng, có một số việc không thể không hỏi rõ.
Mông Sơn Minh:
"Không sai, đến bên hồ mất khoảng một hai dặm."
Ngưu Hữu Đạo:
"Diện tích mặt hồ này xem ra không nhỏ, làm phiền Mông soái giới thiệu tường tận một chút."
"Được!"
Mông Sơn Minh đáp. Ông vươn tay lên cầm bội kiếm của La Đại An, dùng kiếm là thước chỉ, chỉ một vùng quanh hồ nước chăm chú giới thiệu. Ông biết Ngưu Hữu Đạo đột nhiên hỏi cái hồ này tất nhiên có nguyên nhân, không dám qua loa.
"Hồ này dài chừng năm mươi dặm, nơi rộng nhất có khoảng ba mươi dặm, là nguồn nước chủ yếu của phe địch. Quân Triệu sợ chúng ta chặt đứt nguồn nước, diện tích hồ lại rất lớn, đủ để pha loãng bất kỳ loại độc nào, cho nên không cần lo có người bỏ độc xuống nước. Lượng nước sung túc của hồ này cũng để để thỏa mãn lượng nước cần dùng cho mấy triệu quân đội nước Triệu, cho nên quân Triệu chọn đóng quân dựng trại ở gần hồ này."
"Quân ta trấn giữ các con đường trọng điểm quanh đó, quân Triệu bị co vào trong khu vực này đã bố vây quanh hồ, phóng hỏa thiêu sạch cây cối núi rừng bốn phía, hoặc là chặt cây lấy gỗ làm bè. Quân Triệu xây dựng cái hồ này thành một phòng tuyến thiên nhiên."
"Bàng Đằng bố trí như vậy đã gây cho quân ta phiền toái không nhỏ. Quân ta muốn vây nhốt, binh lực không thể không mở rộng ra chung quanh, khó có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-quan/3565714/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.